Nhiệm vụ hoàn thành vượt mong đợi, Thước Nhạc chuẩn bị về nhà, ở một mặt tiền cửa hàng gần cổng chợ mua một bình thủy tinh bốn góc, bình không nặng nên Thước Nhạc ôm trên tay, nghĩ về việc sẽ trồng loại hoa gì. Hoa lan chắc chắn là không thể thiếu, hai cây hoa sơn trà trong không gian hẳn là có thể đặt vào chậu, còn có vài cọng cây thơm, trồng cùng một chỗ hẳn là rất đẹp, còn có…
“Đứng lại, đừng chạy …” tiếng chạy bộ nặng nề cùng giọng quát to bừng tỉnh Thước Nhạc đang đắm chìm trong thế giới của mình.
Thước Nhạc quay đầu lại muốn xem có chuyện gì, vừa mới quay thân liền thấy cái mũi đau đớn nước mắt nước mũi lập tức rơi xuống, tiếp theo một cơn đau nhức làm Thước Nhạc choáng váng. Choảng…phanh…bình hoa trên tay rớt xuống mặt đất vỡ nát.
Thước Nhạc thật sự là quá khó tiếp nhận, đau nhức cảm giác đồng thời ập đến, nước mắt không ngừng chảy xuống, Thước Nhạc cảm giác trên tay mình dính máu, cái mũi bị va chạm hư.
Nhìn không rõ phía trước, Thước Nhạc chỉ cảm thấy xung quanh lộn xộn. “Thành thật chút.” “Đội trưởng, ngài xem, trong ngực có súng. May mắn hắn không kịp lấy ra.” “Đúng vậy, thật may.”
Thước Nhạc ngửa đầu, máu không ngừng chảy xuống, trong lòng vô cùng buồn bực, làm sao lại đụng tới chuyện này, thật mất mặt. “Cậu nhóc thế nào, xe cứu thương lập tức đến, em chặn máu lại trước đi.” Một thanh âm khàn khàn vang lên bên tai Thước Nhạc, nghe ra là thanh âm của người đội trưởng kia, hừ, ngươi mới là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tru-khong-gian-thuong-dai-hoc/1309487/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.