Sở Tài được phân phó, lập tức vui vẻ chăm chăm mang theo hơn hai mươi tên đạo tặc trèo tường sang Thành phủ, lặng lẽ lẩn vào chỗ tối. Sở Tài làm sao mà không biết biểu hiện của hắn hôm nay sẽ làm cho Triển Chích bất mãn? Mặc dù hắn cũng không lường trước được Triển Chích lại động sát tâm, nhưng cũng biết rằng với lần biểu hiện này, từ nay về sau ở dưới tay Triển Chích sẽ khó được trọng dụng.
Mặc dù như thế, Sở Tài vẫn cứ tránh chiến mà cầu nhàn, toàn bộ nguyên nhân là bởi vì nếu bây giờ hắn có thể thành công, liền không cần để ý tới Triển Chích có trọng dụng hắn hay không. Sở Tài chủ động xin mang người sang Thành phủ thu dọn tàn cục, là có bốn mục đích: Một là để tránh sự nguy hiểm khi công kích mạnh mẽ Nhâm phủ, đao kiếm vô tình, tấn công một gia tộc vũ trang cường đại như Nhâm gia lại càng nguy hiểm, tránh được thì nên tránh;
Hai là vì tìm tài vật, Thành phủ chủ nhân mặc dù không ở chỗ này, nhưng là một đại phú ở Lỗ quốc, những thứ đáng giá trong Thành phủ hẳn là không ít, mượn gió bẻ măng kiếm về vài món, là đủ cho hắn tiêu dao vài năm; ba là nếu đã không thể nhắm được các mỹ tỳ của chị em Nhâm gia, trong Thành phủ mỹ tỳ vũ kỹ cũng không phải ít, không có cá cũng có vịt, tóm lại là có thể đoạt được.
(Mỹ tỳ: tỳ nữ xinh đẹp, vũ kỹ: vũ nữ thời xưa)
Điểm tối trọng yếu cuối cùng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tranh-chi-the/1960792/quyen-1-chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.