Quý Tôn Ý Như do dự trong chốc lát, nói tới đây thì không biết phải nói thế nào cho rõ hơn được nữa. Dù sao, mình cũng đã hạ thân phận lắm rồi, Thành Bích phu nhân có thể kinh doanh làm ăn để tạo ra được một sản nghiệp lớn như bây giờ, chắc chắn phải là một nữ tử thông minh tài trí, mình đã gợi ý đôi chút, ả hẳn là phải hiểu được ý tứ của mình. Ừm... nghe Quý Tôn Sanh nói, Thành Bích phu nhân rất có hảo cảm với Khánh Kỵ, ả là một phu nhân vắng hơi đàn ông đã lâu, gặp phải một nam tử anh hùng như Khánh Kỵ kia, làm gì có chuyện không động lòng cơ chứ? Có lão phu đây an bài cho bọn họ một mối cơ duyên tốt như vậy, lại thêm việc đã uống viên thuốc an thần* của lão phu rồi, ả chắc đã biết phải nên làm gì.
(* chính là sinh ý muối biển)
Quý Tôn Ý Như tự đắc nghĩ, quyết định sẽ gợi ý rõ ràng hơn một chút, bèn nói:
- Thành Bích a, ngươi là người nhà Quý Thị, có nhiều chuyện ta cũng chẳng giấu ngươi, chỉ có điều khi ta nói ra, ngươi nghe thấy rồi thì tuyệt đối không được truyền bá ra ngoài.
Thành Bích trong lòng lo sợ không yên, lo rằng hắn sẽ đưa ra yêu cầu quá đáng, lúc đó mình thì không dám cự tuyệt, lại không muốn nghe theo lời của hắn, đúng là rơi vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan rồi. Bỗng nhiên nghe thấy hắn đi thẳng vào chủ đề, trong lòng như trút được gánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tranh-chi-the/1960596/quyen-1-chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.