Gia chủ ba nhà hàn huyên một hồi, mỗi người tự bước tới đứng lên phía trước đại điện, được Thúc Tôn Ngọc nhắc nhở, các đại phu phe cánh của hắn liền xướng lên giọng điệu cũ, nhắc lại lí do tại sao lập Cơ Tống làm tân quân, lí do là Cơ Tống nhỏ tuổi thông minh, hiểu nỗi khổ của dân, học rộng biết nhiều, là người thích hợp làm quân vương hơn cả.
Các đại phu phe Quý Tôn Ý Như không nhận được chỉ thị, đều hướng mắt về phía hắn coi sao, thấy Quý Tôn Ý Như khoanh tay trước ngực, hai mắt nhắm nghiền, cứ như là đã ngủ say, nhất thời không hiểu ý hắn là gì, chỉ còn cách theo dặn dò trước đây của hắn bước tới cự lại.
Các đại phu hai bên vì có mặt chủ nhân, càng cãi nhau hăng say hơn, lời qua tiếng lại rát cả mặt, tức tối quá thì chửi rủa “Mẹ nó!”, trong phút chốc đại điện huyên náo cả lên như ngoài chợ vậy.
Thúc Tôn Ngọc và Mạnh Tôn Tử Uyên cũng như Quý Tôn Ý Như không nói lời nào, hai tay nắm lấy tay áo, đứng yên như tượng gỗ trên đại điện, chỉ là ánh mắt của Thúc Tôn Ngọc không rời khỏi Quý Tôn Ý Như giám sát mọi cử động của hắn, khiến mọi người khó hiểu.
- Ài!
Chỉ là một tiếng thở nhẹ, các đại phu đang khua môi múa mép chợt tắt tiếng, đều hướng cả về phía nơi phát ra tiếng thở, đại điện vừa mới đây hãy còn ồn ào nay bỗng im phăng phắt.
Đôi mắt Thúc Tôn Ngọc lộ vẻ đố kị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tranh-chi-the/1960527/quyen-2-chuong-147-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.