*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tiểu Mỹ Nhân hu hu hu hu sinh bảo bảo, Đại Tra Công ở bên cạnh a a a gọi vợ mình.
Tiểu Mỹ Nhân đau đến bật khóc: “Hu hu hu… Sao nó vẫn chưa ra… Hức hức… Đau…. Không ra…. Hu hu hu….”
Đại Tra Công nâng khuôn mặt nhỏ của Tiểu Mỹ Nhân vừa thơm vừa cắn, đau lòng đến run tay: “Không khóc, không khóc nào, sắp ra rồi. Chờ nó ra ta sẽ đánh mông nó, dám hành hạ tiểu tâm can của ta.”
Tiểu Mỹ Nhân khóc: “Không cho… Hu hu…. Hức… Không được đánh nó… Hu hu… Không cho…”
Đại Tra Công sầu lo dùng sức gặm khuôn mặt mềm non của vợ mình: “Được được được, không đánh không đánh.”
Tiểu Mỹ Nhân ưỡn bụng lớn nằm trên giường, oan ức oa oa khóc lớn: “Đau… Hu hu… Đau… Tướng công… Hu hu….”
Đại Tra Công đầu đầy mồ hôi, suýt nữa cùng gào khóc với vợ.
Rốt cuộc, một tiếng khóc vang lên, cuối cùng Tiểu Mỹ Nhân cũng chịu tội xong.
Cậu không còn sức, suy nhược nằm trên giường nước mắt lưng tròng cầm lấy tay áo Đại Tra Công: “Tướng công… Hu hu….”
Đại Tra Công vội vàng nói: “Để ta ôm con đến cho em xem nhé! Chúng ta đặt tên gì cho nó đây? Chân Hảo? Chân Bổng? Vợ? Vợ? Tiểu Trì?”
Tiểu Mỹ Nhân ngủ thiếp đi.
Cậu quá mệt mỏi, quá đau, đời này không muốn sinh con cho Đại chết tiệt nữa.
Đại Tra Công không nỡ quấy rối giấc ngủ của vợ mình, chỉ đành ôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tra-cong-va-tieu-my-nhan/1302827/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.