Đại Tra Công một tay ôm vợ một tay bắt đầu nướng thịt ba chỉ.
Thịt ba chỉ nạc mỡ xen nhau, đặt lên vỉ nướng xèo xèo bốc mỡ, lại kèm với ớt xanh cay ngọt và màn thầu mỏng vừa giòn vừa nóng.
Tiểu Mỹ Nhân ăn như hùm như sói, hai má căng tròn.
Đại Tra Công nhìn mà vò đầu bứt tai, đói bụng đến mức hai mắt phát sáng xanh lè.
Nhưng hắn là một người đàn ông tốt. Đàn ông tốt là dù có đói bụng cũng phải chờ vợ ăn xong rồi nói.
Nướng cải bắp nướng quả cà, nướng đùi gà nướng thịt dê.
Mùi dầu mỡ nướng lan toả trong bóng đêm, lạ thay lại hợp với hương hoa quý giá trong phủ.
Đại Tra Công lại đưa cho vợ thêm một miếng thịt quết thì là, bàn tay không thành thật cũng lặng lẽ chui vào trong quần áo Tiểu Mỹ Nhân, mò tới cái bụng tròn trắng nõn nà của người ấy.
Tiểu Mỹ Nhân hoảng sợ đỏ mặt thẹn thùng không dám động, ưm ưm nói: “Tướng… Tướng công… Ưm…”
Đại Tra Công lẽ thẳng khí hùng nói: “Ưm cái gì mà ưm? Sờ sờ bụng thì đã làm sao? Em đã sớm là người của Chân gia ta rồi!”
Tiểu Mỹ Nhân ăn no, lá gan cũng lớn hẳn bèn lấy dũng khí nhỏ giọng nói: “Chàng có thích em đâu… Đây không phải là nhà của em… Hu hu hu hu….”
Đại Tra Công nổi giận: “Ai nói với em những thứ linh ta linh tinh này hả!”
Chàng vợ nhỏ nhà ngốc nghếch như một bé thỏ nhỏ, sao có thể nghĩ đến những chuyện đa sầu đa cảm như vậy chứ?
Tiểu Mỹ Nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tra-cong-va-tieu-my-nhan/1302816/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.