Càng ở chung cùng Trịnh Bình, Vân Nhạn Hồi càng cảm thấy Trịnh Bình là một nữ nhân vô cùng tốt, cũng không phải toàn năng, nhưng thực đáng yêu.
- - đáng tiếc thành mẹ cậu.
Trịnh Bình đối xử với nhi tử cùng dưỡng nhi dưỡng nữ đều vô cùng quan tâm chăm sóc, chẳng những có tay nghề dệt gấm cao siêu, tay nghề thêu thùa, cùng yêu thích tìm niềm vui trong sinh hoạt, thường thường làm một số việc khiến tâm tình vui vẻ trong phạm vi khả năng cho phép.
Sau khi cuộc sống sau khi trở lại đây ổn định hơn, Trịnh Bình dành ra một ít thời gian, trừ bỏ đem bản chữ kia của Vân Nhạn Hồi dệt lên gấm, còn đem mảnh gấm nhỏ Song Nghi làm ra viền thêm một vòng đường viền hoa, sau đó dùng khung trúc banh lên, treo ở trên tường phòng ngủ.
Tuy rằng nàng không bán những sản phẩm tốt nhất của mình ra ngoài, nhưng thật ra lại chịu bỏ ra dùng làm vật dụng trong nhà, phương thức trang trí như vậy cũng làm Vân Nhạn Hồi nghĩ tới những người làm ảnh chụp treo tường ở hiện đại.
Mà Song Nghi đâu, làm một cái tiểu hài tử, dần dần thích ứng sinh hoạt nơi này, hơn nữa đã quên những bất an trước kia.
Song Nghi cùng nữ nhi Liễu Diệp của Hồ Tam Nương cách vách đã thành hảo tỷ muội, cha Liễu Diệp ở trên đường cái mở cửa hành, cho nên Liễu Diệp ngoại trừ việc cùng Hồ Tam Nương học tập thêu thùa, cũng sẽ ở thời gian nhàn hạ đến cửa hàng của cha bé chơi.
Cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tong-tieu-lai/3484616/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.