Anh cũng phải bất lực trước cô vợ nhỏ của mình, anh thở dài đáp:
- Anh nào có hết yêu em! Chỉ là ăn mấy món đó không tốt cho con thôi mà vợ! Em nín đi! Xuống ăn cháo rồi lần sau anh dẫn hai mẹ con đi ăn nhá! Ngoan, anh thương!
Cô nào có chịu, cô vẫn tiếp tục giận rồi nằm xuống giường chùm chăn mặc kệ anh cứ đứng nói thế nào cô cũng nhất quyết không nghe, hậm hực trong chăn một hồi, cô thiếp đi. Còn anh chỉ đành dặn thím Trương cất nồi cháo đi sáng mai hâm lại cho nóng. Nào ngờ cô cố chấp đến tối không đụng đũa vào bất cứ thức ăn nào, dù anh có dỗ dành nài nỉ ỷ ôi cô cũng mặc kệ. Vâng sự cứng đầu của cô chính là chiếc bụng đói cồn cào đến một giờ khuya, bỗng dưng anh nghe thấy tiếng khóc thút thít bên cạnh bèn mở đèn ngủ lên xem, hoá ra là cô vợ nhỏ của mình, anh hỏi:
- Em sao vậy vợ? Đau ở chỗ nào sao? Nói chồng nghe!
Cô vừa khóc vừa nói:.
- Con đói con thèm ăn lẩu! Mà ba nó không cho nó ăn!
Anh ngạc ngửa với câu nói của vợ mình, anh gọi đại thư kí Lâm đi mua đồ ăn lúc một rưỡi sáng. Khi cậu ta còn đang say giấc nồng bị anh lôi dậy đương nhiên là cọc rồi. May mà nhà thư kí Lâm và biệt thự Lục Thiên Cảnh cách nhau không xa nếu không chắc thư kí Lâm giãy đành đạch mất. Ngày thì bắt tăng ca đêm ngủ thì gọi dậy mua đồ ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tong-tai-ac-ma-nhe-nhang-hon-moi-em/3452345/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.