Đương nhiên là vị Lục tổng của chúng ta không thể nhìn cảnh “ ân ái “ giữa hai người nữa mà đập bàn tiến lại quầy order mà kéo tay cô đi trong sự ngơ ngác của mọi người bao gồm cả Dương Thần. Khi cậu ta hoàn hồn thì anh đã kéo cô đi xa khuất khỏi ánh mắt mọi người. Về đến nhà, anh quát lớn:
- Hạ Tinh Nguyệt!!! Em bớt trẻ con đi được không hả? Em mang con bỏ chạy rồi còn đi “ mồi chài “ đàn ông khác hả? Em xem tôi là cái thá gì hả???
Tinh Nguyệt nghe đến đây thì xịt keo, chôn chân tại chỗ. Cô uất ức đến giơ tay và:
- Bốp!!!
Âm thanh đó như xé tan mọi thứ, cô không nhịn được mà tát anh, cô vô cùng tức giận mà quát lớn:
- Anh nói gì cơ? Anh nói lại tôi nghe xem nào? Chính anh … chính anh mới là người bỏ rơi hai mẹ con tôi. Ngoài miệng thì anh nói ngon nói ngọt nhưng ai mà biết được anh có gian tình gì với Thẩm Thanh! Nếu anh yêu tôi thì anh đã tin tôi, nhưng anh lại không làm điều đó! Vậy anh lấy tư cách gì mà làm chồng tôi làm bố của các con tôi???
Nỗi uất ức suốt hai tháng qua đã phun trào trong lòng cô. Nước mắt cô rơi lã chã, kèm theo đó là tiến lại đẩy anh ra khỏi phòng rồi khoá cửa phòng lại. Cô ngồi thụp xuống đất khóc lớn.Thiên Cảnh lúc này mới ngớ người ra, anh đã hiểu ra tất cả. Lí do cô rời bỏ anh, anh đập cửa định xông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tong-tai-ac-ma-nhe-nhang-hon-moi-em/3442692/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.