Dù biết cô vẫn còn giận nhưng anh vẫn mặt dày ôm lấy cô ngủ. Cứ như thế đêm khuya trôi qua một cách vô tình. Sáng hôm sau, anh bị đánh thức bởi tiếng nôn oẹ ở trong nhà vệ sinh. Anh bật dậy chạy vào hỏi han cô, chỉ thấy gương mặt càng ngày càng xanh xao, cân nặng thì đã sụt mất ba cân khi mang thai đứa con đầu lòng của hai người. Thấy anh cô liền tránh né ánh mắt anh, bước ra khỏi nhà vệ sinh nằm mệt mỏi trên giường. Cô như vậy khiến anh rất lo, anh xuống nhà dặn quản gia pha cho cô cốc sữa sợ cô ăn vào lại nôn, anh dặn:
- Tối nay ông nấu nhiều món thanh đạm và có vị chua nhẹ như canh chua,… để cô ấy dễ nuốt và ninh sẵn nồi cháo phòng trường hợp cô không thể ăn
Nghe thấy tiếng anh dặn dò quản gia, cô có chút lung lay nhưng cô vẫn tỏ ra lạnh nhạt với anh. Cô làm mọi thứ một mình mà không cần anh giúp đỡ. Cô đau lưng, mệt mỏi cũng không kêu than nửa lời. Hôm nay, là lịch khám thai, cô nói với quản gia Trương một tiếng:
- Quản gia Trương, hôm nay tôi có lịch khám thai ông không cần bảo người trở tôi tự đi được. Nếu anh ta có hỏi thì phiền ông nói với anh ta tôi sẽ không chạy đi được đâu.
Quản gia Trương chỉ biệt là thở dài và lắc đầu. Vừa thấy cô bước ra khỏi cổng là ông liền gọi ngay cho Thiên Cảnh:
- Thưa thiếu gia, hôm nay là lịch khám thai của Tinh Nguyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tong-tai-ac-ma-nhe-nhang-hon-moi-em/2817817/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.