Đi cùng với cô nương đó có mấy chàng trai,lóa mắt trước sắc đẹp của hai người liền buông lời chọc ghẹo:
"Hai tiểu thư thật xinh đẹp,bổn công tử đang rảnh rỗi hai người hầu hạ bổn công tử vui vẻ ta sẽ bỏ qua cho việc này các người thấy có được không?".
Cả lũ phá lên cười hưởng ứng,Nhược Khê không muốn gây sự chú ý nên kéo Nhược Lan đi.
Tên công tử kia làm sao có thể cho đi dễ dàng được,hắn đã bị lóa mắt trước sự xinh đẹp của Nhược Khê làm sao có thể thoát được.
Hắn vẫy tay mấy tên thuộc hạ vây quanh hai người,ngũ công chúa lo lắng quay đầu nhìn Nhược Khê.Đưa sang cho cô một ánh mắt yên tâm,Nhược Khê kéo nhẹ Nhược Lan đứng sau mình.
Cô rút roi ở hông ra,cây roi như được phóng thích,như con mãng xà uốn lượn trên không nhẹ nhàng đáp xuống quất nhanh những tên chặn đường,đánh cho chúng kêu cha gọi mẹ,nằm la liệt ra đất.
Cô hờ hững mỉm cười,nở nụ cười làm mê đắm mọi người ở đây,một vẻ ma mị quyến rũ không thốt ra lời.
Nhược Lan hò reo :
"Bát muội ,bát muội thật giỏi mà ".
Tên công tử thấy thế không cam lòng đang định cùng đám người xông lên thì một toán thị vệ xông tới bao quanh mọi người.
Thị vệ trưởng đứng lên hô to :
"Ngũ công chúa,bát công chúa chúng thần đón người về cung ".
Mấy người kia nghe thấy thế,khí phách lúc nãy biến mất,chân tay run bần bật vội quỳ rạp xuống :
"Bọn thần có mắt như mù mạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tieu-thu-xuyen-khong/2836208/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.