Sáng hôm sau mọi người đã đến đông đủ,tiếng kèn tiếng trống vang lên rầm trời,không khí náo nhiệt hẳn lên,người ngựa đã chuẩn bị sẵn sàng cho cuộc đi săn.
Nhị công chúa,tam công chúa cùng tứ công chúa xuất hiện trong trang phục cưỡi ngựa,muốn trổ tài trong lần săn bắn lần này.
Nhược Khê thì không tham gia,cô không muốn tham gia, bản thân cô không muốn sát sinh những con vật vô tội.
Cô cùng ngũ công chúa ngồi trên khán đài theo dõi cuộc săn.
Nhị công chúa thấy thế thì quay sang nói tỉa,nói khích cô :
"Bát muội ,muội không biết cưỡi ngựa sao,xuống đây đi tỷ dậy muội cho".
Mọi người đều quay lại nhìn Nhược Khê,ánh mắt thái tử sáng lên khi nhìn thấy cô.Ánh mắt Tuyên Vương tỏ ra bí hiểm khó nắm bắt.
Nhược Khê trả lời lại giọng nhẹ nhàng trong trẻo: "Thôi mọi người cứ đi đi sức khỏe muội yếu không theo mọi người đâu ".
Nhị công chúa thở dài vẻ tiếc nuối :
"Vậy muội thật là thiệt thòi " rồi lấy tay che miệng mỉm cười duyên.
Nhược Khê chẳng quan tâm quay lại nói chuyện với ngũ công chúa không thèm để ý đến.
Nhị công chúa tức lắm nhưng không làm được gì cả,mãi mới có chuyện Nhược Khê không biết mang ra khích bác nhưng lại như đánh vào bịch bông.
Tiếng còi vang lên cuộc săn bắn chính thức bắt đầu.
Hoàng thượng và hoàng hậu không tham gia chỉ để cho thái tử cùng các hoàng tử tham gia thi đấu.
Mọi người cùng hồ hởi ,ngũ công chúa cũng muốn tham gia ,nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tieu-thu-xuyen-khong/2836195/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.