Bích Liên chạy theo tò mò hỏi :
"Công chúa chuyện hạ độc là sao ạ!, sao nô tỳ không biết ,sảy ra từ khi nào ạ?".
Nhược Khê từ từ nói :
"Em còn nhớ chuyện ta bị quả cầu thủy tinh cắt vào mặt không,vết thương rất nông nhưng chữa mãi không khỏi còn để lại vết sẹo dữ tợn đó,cô ta đã hạ độc vào thuốc bôi của ta ".
Trời ơi bình thường nô tỳ thấy nhị công chúa thanh cao như thế không ngờ lại làm chuyện độc ác như vậy.Sao công chúa không bẩm báo chuyện này cho hoàng thượng và hoàng hậu .
"Bẩm báo có ích gì ,mọi chuyện trôi qua lâu rồi,nhân chứng vật chứng không còn với lại vết thương của ta đã khỏi ,truy cứu xử phạt không nặng lắm có ích không ".
Thôi về phòng đi,ta thật sự mệt mỏi cả ngày nay rồi,pha nước tắm cho ta nghỉ sớm có lẽ mai sẽ về cung đó.
" Dạ ,nô tỳ tuân lệnh ".
Nhược Khê mở cửa bước vào phòng định ngồi xuống uống nước thì cửa sổ mở bật ra Tuyên Vương nhảy vào .
Nhược Khê thiếu chút phun hết nước trà ra,cô chỉ kịp nói :"Ngài ,ngài " rồi không nói gì được nữa.
Vẻ mặt tươi cười của Tuyên Vương thật sự muốn đánh mà :
"Ta vào phòng của vương phi tương lai của ta có sao đâu ".
Nhược Khê nói to lên :
"Ai là vương phi của ngài chứ ".
Bích Liên nghe thấy có tiếng động trong phòng liền bước nhanh vào,nhìn thấy Tuyên Vương trong phòng không biết phải làm sao đành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tieu-thu-xuyen-khong/2836189/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.