Trải qua sự tra khảo của binh sĩ,đám thích khách đã khai ra do thái tử Lương quốc thuê,điều này cũng nằm trong dự tính của Tuyên Vương.
Phá hoại bang giao hai nước,không muốn hai bên kết đồng minh với nhau.
Chúng còn khai rằng người thuê chúng một nghìn lượng bạc để bắt cóc bát công chúa của nước Hạ.
Tuyên Vương nghe đến đây cơn giận bộc phát lên quát lớn :
"Hay cho tên Cao Lãng dám có ý đồ với vương phi của bổn vương".
A Lực ,toàn bộ những thứ điều tra trước khi gửi toàn bộ hết cho hoàng thượng và hoàng hậu nước Lương để xem ngôi vị thái tử của hắn có giữ được nữa hay không.
Để ta xem hắn không còn cái mác thái tử, ôn nhuận như ngọc, tiêu diêu tự tại của hắn được người đời truyền bá ra sao.
Giải hết thích khách về thành,ta sẽ hỏi cung chúng sau,rút quân về thành.
Tuyên Vương quay sang nói với Nhược Khê :
"Lần sau không manh động thế nữa,nhỡ bị thương thì sao?,ta lo lắng biết không".
"Thiếp biết rồi mà,yên tâm thiếp có chừng mực,chàng đừng lo ".
Rồi Tuyên Vương đỡ Nhược Khê lên xe ngựa,cả đoàn lại hành quân về biên giới nước Sở.
Lúc đến sát chân tường thành Tuyên An,Vương gia hạ lệnh đổi cờ của Tuyên Vương lên,nhận được thông báo từ trước tướng quân và thành chủ đã đứng đợi sẵn để tiếp đón.
Cổng thành mở ra,Tuyên vương dẫn đầu đoàn người từ từ tiến vào.Dân chúng bên đường đã quỳ rạp xuống để đón chào :
"Tuyên Vương cát tường,Vương phi cát tường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tieu-thu-xuyen-khong/2836181/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.