Bước vào y quán ,Cao Lãng luôn đi sát bên cạnh cô,đại phu tiến lên bắt mạch cho cô.
Bắt mạch một lúc,khuôn mặt của đại phu lúc nhăn nhó,lúc lắc đầu,Nhược Khê muốn cười nhưng không dám cười.
Đại phu bảo cô vén tay áo lên để xem xét vết thương,nhìn từng mảng đỏ dưới làn da trắng mịn màng của cô khiến đại phu phải giật mình,ông lắc đầu nói với Cao Lãng.
"Vị khách nhân này thật sự xin lỗi ta thật sự bó tay không chữa được cho tiểu thư này xin công tử đi nơi khác ".
Nhược Khê thấy thế vội nói :
"Đại phu ta không phải bị mỗi ở tay,khắp người đều bị,nếu để lâu có ảnh hưởng gì không ạ!".
Đại phu trầm ngâm một lúc liền nói :
"Cơ thể tiểu thư phản ứng quá mạnh nếu không kịp thời chữa trị vết đỏ này sẽ lan rộng ra dẫn đến hoại tử không thể chữa khỏi và sẽ để lại sẹo ".
Nhược Khê ngước mắt lên ánh mắt đầy nước nhìn Cao Lãng,hắn thật sự cũng bối rối không biết nên làm thế nào nhưng vẫn dứt khoát nói :
"Đi đến y quán khác ta không tin ở thành An Lăng
này chỉ có một y quán,đại phu khác sẽ chữa được khỏi cho nàng,nàng đừng lo."
Nhược Khê giọng run run :
"Nếu nơi khác không chữa được thì sao,ngươi cũng biết ta là một đại phu mà,bệnh tình của ta ta là người hiểu rõ nhất,chỉ cần điều chế dược liệu và châm cứu là vết đỏ sẽ thuyên giảm,ta từng bị như thế này lúc đi từ Hạ Quốc sang Sở quốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tieu-thu-xuyen-khong/2836137/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.