Hoàng thượng băng hà chưa có con nối dõi,tam vương gia danh chính ngôn thuận lên ngôi vua.
Cuối cùng Cao Lãng chết trong tay chính phi tử và huynh đệ của mình đấy cũng chính là cái giá của hắn trước kia đã ngấm ngầm làm vào nhiêu việc ác.
Hiền phi sau mấy ngày bị giam trong ngục chịu bao tra tấn,giấc mộng của nàng ta bây giờ đã tan trong gió.
Nàng ta kêu gào thảm thiết :
" Ta muốn gặp mặt tam vương gia,xin người hãy bẩm báo cho ngài biết".
Lính canh nhổ một bãi nước bọt giọng khinh thường :
"Tam vương gia gì chứ giờ người đã là hoàng thượng chuyển vào càn chính điện ở,ngươi là thứ gì mà đòi gặp người,một độc phụ hại chết phu quân mình".
"Ngươi cứ chờ đó đi chuẩn bị chịu mọi cực hình rồi chờ chết đi".
Nhược Lan gục xuống nhà lao,nơi đây là chuỗi cực hình với nàng ta,đã bao giờ nàng ta rơi vào hoàn cảnh thế nào đâu,nàng ta gào thét lên :
"Vương gia lừa ta,lừa ta,nếu thế thì ta sẽ lôi ngươi xuống chết chung ta sẽ khai ra hết " hahaha... rồi nàng ta cười như điên như dại.
Mấy tên cai ngục lắc đầu ngao ngán,một ánh mắt thâm độc lóe lên .
Chờ đến buổi tối lúc đổi ca ,lính canh đi ăn cơm,một tên cai ngục đến gần phòng giam của Nhược Thủy,mở cửa ra hắn nói nhỏ :
"Hiền phi nương nương ,nô tài phụng mệnh hoàng thượng đến cứu người ra".
Nhược Thủy nghe thấy thế thì vui mừng lắm,vội vàng bò dậy nhưng chưa đi được mấy bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tieu-thu-xuyen-khong/2836120/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.