Chương trước
Chương sau
Khi nhận được tin hoàng thượng Hạ quốc băng hà đã là hai ngày sau,Tuyệt Triệt ngỏ ý với nàng :

"Nàng có muốn quay về cố hương một chuyến không,hoàng thượng băng hà thái tử sẽ lên ngôi,lần này đoàn sứ thần sẽ có người đi chúc mừng,nếu nàng muốn ta sẽ xin hoàng huynh đi".

Nhược Khê trầm ngâm suy nghĩ,nàng cũng có một thời gian gắn bó với Hạ quốc,hoàng đế tuy vậy nhưng cũng đối xử tốt với nàng,nàng cũng còn băn khoăn về mẫu thân của nguyên chủ,muốn bà có cuộc sống tốt hơn không phải làm bạn với phật pháp nữa.

Nàng nói :

"Chàng xin đi sứ lần này đi thiếp cũng muốn quay về,dù gì cũng đã đi được gần mười năm rồi,thiếp cũng muốn các con biết nơi sinh ra mẫu thân của chúng".

Tuyên Triệt xoa đầu cưng chiều,được rồi để ta đi nói với hoàng huynh,nàng chuẩn bị dần đi,lần này cho các con đi cùng hoàng hậu sẽ buồn lắm đây.

Do gấp gáp nên mọi thứ chuẩn bị cũng hơi vội,nhưng cũng may xe ngựa lúc nào cũng rộng rãi thoáng mát không cần chuẩn bị gì.

Trước khi đi hoàng hậu phải gọi mọi người vào cung một chuyến dặn dò đủ điều.

Hai vị quận chúa và tiểu quận vương lần đầu tiên được đi chơi xa háo hức không ngủ được.

Thiên Kỳ tuy đã lớn nhưng cũng không khác các muội muội đệ đệ là bao,dặn dò các muội muội đủ điều,không được ham chơi phải theo sát phụ mẫu.

Vì lần sang nước Thục mấy năm trước đã in hằn trong tâm trí cậu khiến cậu nhóc không phút nào lơ là ,mất cảnh giác

Xe ngựa từ từ lăn bánh mang theo tâm trạng xa quê hương của Nhược Khê và tâm trạng háo hức của lũ nhỏ.

Lần này mang theo tụi nhỏ nên hành trình có hơi lâu một chút,phải mất sáu ngày sau đoàn người mới đến Hạ quốc.

Lúc này hoàng đế Hạ quốc đã được an táng trong hoàng lăng chỉ mấy ngày nữa thôi là lễ lên ngôi của thái tử được diễn ra.



Thái tử đích thân ra tiếp đón để thể hiện tình bang giao hữu nghị giữa hai nước,ngũ công chúa bây giờ là Lâm phu nhân biết tin Nhược Khê cũng về cùng nên chốn phu quân để ra đón.

Nhược Khê và Tuyên vương cùng đám trẻ bước xuống là tâm điểm của mọi người,phải nói khung cảnh còn đẹp hơn cả tranh,từng tiếng xít xoa vang lên ca thán .

Trai thì tuấn tú cao lớn,nữ thì yêu kiều duyên dáng,trẻ nhỏ thì ai cũng như thiên thần,một nhà năm người thật nổi bật.

Thái tử quay sang Tuyên Vương,hai người cùng hành lễ với nhau,thái tử quay qua Nhược Khê mỉm cười dịu dàng nói :

"Muội có khỏe không,về là tốt rồi,ngũ nha đầu đang đằng sau chờ đón muội kìa ".

Nhược Khê nhẹ nhàng đáp :

"Muội khỏe,lát nữa sẽ xum họp cùng ngũ tỷ".

Làm xong mọi thủ tục bang giao giữa hai nước,lúc này ngũ công chúa mới dám chen lên,cô ôm chầm lấy Nhược Khê nỉ non nói :

"Ta nhớ muội lắm đấy muội có biết không ".

Nhược Khê vỗ nhẹ vai :

"Không phải là muội đã về thăm tỷ rồi đây,phu quân tỷ đâu".

Ngũ công chúa thỏ thẻ nói :

"Chàng đang ở đằng sau,chàng là người phép tắc không như ta đâu ".



Nhược Khê hơi tờ mò,không biết là người nào mà có thể làm cho ngũ tỷ thay đổi như vậy không vô pháp vô thiên như ngày xưa ,có cơ hội nàng phải diện kiến mới được.

Đoàn người được đưa đến hành cung,nơi ở của sứ giả,bọn trẻ đi cả ngày trời ai nấy đều mệt mỏi,Nhược Khê cho ba bảo bảo đi nghỉ ngơi trước.

Thiên Kỳ thì lớn rồi đã biết tự chăm sóc cho bản thân mình.Do hoàng thượng vừa mới băng hà nên miễn tất cả các buổi yến tiệc .

Nhược Khê nghỉ ngơi một ngày,hôm sau trời vừa sáng ngũ công chúa đã sang thăm nàng,mang cả quà sang cho bảo bảo.

Ngũ công chúa cũng thành thân được gần bảy năm rồi đã có một tiểu thế tử và một tiểu quận chúa.

Nhược Khê vui vẻ hỏi :

"Sao tỷ không cho thế tử và quận chúa sang đây luôn ".

Nhược Lan khẽ lắc đầu nói :

"Tỷ chốn phu quân sang đây làm sao mà cho đi được,chàng nói muội vừa đi xa về mệt mỏi để muội nghỉ ngơi đã nhưng ta không nhịn được muốn sang thăm muội và bảo bảo ".

Nhược Khê thật sự bất lực trước sự hồn nhiên của Ngũ tỷ,ai bảo tỷ ấy lớn rồi thay đổi chứ ,có thể thấy thường ngày tỷ ấy được mọi người yêu thương và bao dung thế nào.

Ngũ tỷ nói tiếp :

"Ta còn chưa quên cảm ơn muội vì mưu kế lần trước muội gửi thư mách ta, nếu không giờ ta đã là quả phụ của Lương quốc rồi ".

"Cái chết của nhị tỷ cũng làm ta cảm thấy một phần có lỗi nhưng mẫu hậu bảo ta là do tỷ ấy ham hư vinh nên mới có kết cục đáng tiếc như thế ".

"Phu quân có nói với ta,tất cả nhân duyên là do trời định,kiếp trước hai người đã có duyên phận nên mới gặp được nhau nên ta cũng không buồn nhiều lắm ".
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.