“Chú Vương, chú sao vậy?”, Vương Hân Di kinh ngạc nhìn Vương Hi.
“Không sao cả”, Vương Hi cảm thấy hơi khó chịu.
Trong lúc bị thương, anh đã vứt quần áo của mình đi và ra chợ mua một bộ đồ rẻ tiền để mặc. Sau khi nói chuyện với Vương Hân Di, anh bước sang bên cạnh và nhìn vào trong gương.
Tai nạn ô tô làm anh bị nội thương khiến sắc mặt anh xanh xao tái nhợt, nhưng anh vẫn rất sạch sẽ, đêm nào anh cũng đạp xe đạp đến nhà tắm trong làng để tắm rửa, râu ria cũng cạo gọn gàng. Anh thật sự không nhìn ra mình có chỗ nào giống chú của Vương Hân Di. Vương Hân Di năm nay 16 tuổi, anh chỉ lớn hơn cô bé 11 tuổi, lại có thể giống chú của cô bé sao?
Một lúc sau, Vương Hi không nhịn được mà bật cười.
Anh thật sự không thể coi mình như chàng trai tuổi đôi mươi nữa.
Anh cũng sắp bước vào độ tuổi trung niên rồi, có thể làm chú của Vương Hân Di.
Một đêm không lời.
Sáng hôm sau, anh đi dạo một vòng trong làng, sau khi trở về thì làm một số động tác vận động đơn giản trong vườn nhà Vương Quân. Anh cần phải hồi phục lại thể trạng, vận động nhẹ có thể khiến cơ thể anh hồi phục nhanh hơn.
Khi anh đang tập thể dục thì nhìn thấy Vương Quân từ bên ngoài trở về, trên người đầy mùi rượu và nồng nặc mùi nước hoa. Sau khi đi vào nhà thì Vương Quân và Lý Cầm bắt đầu cãi cọ.
Hôm này là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tieu-thu-tuyet-sac-cua-toi/2699884/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.