“Đúng là đồ ngu xuẩn, dùng tiền vay ngân hàng để làm ăn, kiếm được hai ba trăm triệu liền không biết bản thân họ gì nữa rồi. Muốn dồn cậu vào chỗ chết, chúng tôi thiếu gì cách. Mẹ nó, có vài đồng bạc phất phơ vậy mà lại dám đắc tội tới ông chủ của chúng tôi”, Tần Thư Hào lớn tiếng nói với Hầu Đình Uy.
Sắc mặt của Hầu Đình Uy trở nên khó coi.
Hắn lén liếc nhìn Vương Hi, thoáng chốc chỉ cảm thấy như trời đất mù mịt.
Hắn ta biết loại người có bản lĩnh như Vương Hi, có tiền rồi muốn chơi đùa hắn tất sẽ có cách. Không nói đến cái khác, chỉ cần tùy tiện nói một tiếng với ngân hàng cắt đứt khoản vay của hắn, hắn lập tức trở thành kẻ trắng tay.
“Thật là một kẻ tiểu nhân, đáng bị đánh, còn muốn tìm ông chủ của chúng tôi để báo thù”, khuôn mặt Tần Thư Hào đầy vẻ chán ghét.
Thấy Hầu Đình Uy đang nằm sấp trên đất với vẻ mặt khó coi, đám thủ hạ của hắn toàn bộ đều sợ hãi đến tê dại, đứng im không dám nhúc nhích. Tần Thư Hào điều chỉnh lại biểu cảm, trên mặt nhanh chóng lộ ra nụ cười nịnh nọt, đi đến bên cạnh Vương Hi cung kính nói: “Ông chủ, khiến anh phải giật mình rồi”.
“Xin lỗi giám đốc Vương, là do chúng tôi không sàng lọc kỹ học viên, trước kia thấy Hầu Đình Uy này chững chạc đàng hoàng, năng lực làm việc, giao tiếp không tồi, không ngờ tới cậu ta ỷ mình có chút quyền lực liền biến thành người như vậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tieu-thu-tuyet-sac-cua-toi/2699820/chuong-272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.