Long Minh thế nào cũng không ngờ Vương Hi lại xảo quyệt đến vậy, anh vậy mà cắn ngược lại hắn, vu cáo hắn giết người.
“Những người đó rõ ràng là do anh giết, là anh sai Tuyết Lang giết bọn họ. Tuyết Lang là một tên điên cuồng giết người không chớp mắt!”, Long Minh cực phẫn nộ, chỉ tay về phía Vương Hi.
“Chính cậu đã giết người, bây giờ lại vu oan cho Tuyết Lang, cậu thật không biết xấu hổ”, Vương Hi nói.
“Người không biết xấu hổ là anh mới đúng? Đồ nói dối không chớp mắt!”, Long Minh hét lớn.
“Cậu nói dối chớp mắt à? Nửa năm trước cậu nói với tôi như thế nào nhỉ? Tôi đến thủ đô rồi mới biết, tất cả những gì cậu nói đều là nhảm nhí”, Vương Hi nói.
“Đó là lý do mà chúng ta trở thành anh em đó”, đôi mắt Long Minh có chút đỏ lên, dùng sức dụi mũi.
Hắn ta bước lên trước một bước lớn, nhẹ nhàng ôm lấy Vương Hi.
“Đại ca, cái ôm vì tình nghĩa anh em chúng ta”.
“Phế vật”, Vương Hi phát ra một tiếng cười lạnh.
“Bây giờ làm thế nào đây? Anh định tố cáo tôi với bên trên chắc? Nói tôi giết người, muốn dùng những thi thể này để đánh đổ tôi à? Tôi biết anh đang câu kết với Triệu Tuyết Kỳ, vậy thì có sao? Long Minh tôi chả nhẽ lại không có người bạn nào có thế lực? Anh tưởng Ninh thiếu gia bên kia cũng không có sao?”, Long Minh hỏi.
“Long Minh, đám bạn bè của cậu thật sự rất ghê tởm, giống như mùi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tieu-thu-tuyet-sac-cua-toi/2699799/chuong-261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.