Sức lực của Vương Hi không nhỏ, một tát của anh làm Chu Mộng Dương lảo đảo suýt ngã. Chu Mộng Dương và thủ hạ của hắn ta ngây ra, vài tên thủ hạ sững sờ nhìn anh trong vài giây.
“Mẹ nó, cậu dám đánh tôi!?”, Chu Mộng Dương lập tức phát hoả, lao lên phía trước muốn đánh Vương Hi.
Vương Hi là người đánh nhau có tiếng ở thủ đô, làm sao hắn ta có thể là đối thủ của anh.
Anh lạnh lùng nhìn hắn,giơ chân lên đạp mạnh vào đầu gối của Chu Mộng Dương.
Chu Mộng Dương lập tức hét lên thảm thiết, ‘phốc’ một tiếng ngã nhào trên mặt đất.
Đám thủ hạ của Chu Mộng Dương ngỡ ngàng nhìn chằm chằm vào Vương Hi trong chốc lát, mới lao về phía anh. Vương Hi vội vàng kéo Diệp Khinh Tuyết ra phía sau để bảo vệ, anh giơ tay phải ra nắm chặt đầu một người, sau đó đập lên đầu của một người khác.
‘Pâng’ một tiếng, hai người này ngã ngồi trên đất với một tiếng kêu đau đớn.
Vương Hi lại đấm thẳng về phía trước, cú đấm này đấm trúng cổ họng một người khác.
Tiếp đó anh gạt chân móc vào người cuối cùng, đẩy nhẹ người đó ra, người đó ngã xuống bậc thềm của hội trường, lăn thẳng vào bên trong.
“Bây giờ tâm trạng tôi không tốt, đừng có trêu tôi”, Vương Hi lạnh lùng nói với Chu Mộng Dương.
“Vương Hi, mẹ kiếp, chân của tôi hình như bị cậu đạp gãy rồi”, Chu Mộng Dương nằm trên đất thống khổ gào thét.
“Liên quan gì tới tôi?”, Vương Hi hỏi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tieu-thu-tuyet-sac-cua-toi/2699781/chuong-251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.