Vương Hi và Lâm Hạo quen nhau từ khi cả hai còn nhỏ, Lâm Hạo lớn tuổi hơn Vương Hi, năm nay hắn đã ngoài 30, nhưng từ bé đến lớn luôn bị Vương Hi bắt nạt.
Hắn tưởng rằng trong ba năm Vương Hi bị mù, thực lực của hắn đã mở rộng khá nhiều, bây giờ có thể chèn ép Vương Hi.
Nhưng không ngờ Vương Hi có được sự giúp đỡ của Tôn Uy Phong, có thể dễ dàng làm cho thủ hạ của hắn đầu hàng khuất phục.
Bây giờ Vương Hi để Phàm Gian đưa hắn đi.
Hắn biết rõ thủ đoạn của Vương Hi, hắn hạ mình quỳ lạy Vương Hi ngay tại đây, Vương Hi sẽ bỏ qua cho hắn. Nếu hắn thật sự bị Vương Hi bắt đi, ai biết được sau đó sẽ xảy ra chuyện gì.
“Vương Hi, tôi quỳ cũng quỳ rồi, cầu xin cậu để cho tôi đi”, Lâm Hạo quỳ trước mặt Vương Hi, tức giận nói.
“Vương Hoài An vẫn còn chưa quỳ kìa”, Vương Hi quay người lại mỉm cười nói.
“Nhanh quỳ xuống cho tôi!”, Lâm Hạo kéo mạnh Vương Hoài An, Vương Hoài An cũng quỳ xuống trước mặt Vương Hi.
Vương Hoài An tức đến nỗi mặt mũi nhăn nhó khó coi.
“Hai người không phải là đại thiếu gia đứng đầu thủ đô sao? Không đúng, là gia chủ đứng đầu thủ đô mới đúng, sao lại quỳ trước mặt tôi thế này?”, Vương Hi mỉm cười hỏi.
“Sau này nhất định sẽ có ngày gặp lại, tôi không tin cậu sẽ kiêu ngạo mãi được như vậy, Vương Hi, cậu cứ đợi đấy!”, Lâm Hạo đứng dậy, sắc mặt xanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tieu-thu-tuyet-sac-cua-toi/2699761/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.