Sau khi Trần Lan bị mọi người đuổi khỏi nhà họ Diệp, cả nhà ăn mừng suốt 3 ngày. Mọi người vui tới nỗi không có tâm trạng đi làm, mỗi ngày đều mở tiệc ăn chơi ở nhà.
“Khinh Tuyết, em rất có bản lĩnh, rất quả quyết. Cuối cùng cũng đuổi được thím ba đi, bây giờ em là nữ thần trong lòng anh!”, Diệp Dục Hàn nói to với Diệp Khinh Tuyết.
“Tại bà ấy quá đáng quá”, Diệp Khinh Tuyết mỉm cười.
“Vẫn là Vương Hi có bản lĩnh, nghĩ ra cái chiêu giam lỏng này, dọa kẻ ngang ngược như Trần Lan phải bỏ đi. Nếu không nhờ Vương Hi thì đuổi con mụ vô liêm sỉ này cũng khó nhằn phết, da mặt bà ta quá dày. Mà sao lúc trước chúng ta không nghĩ đến chiêu này nhỉ? Nếu sớm biết thì lỗ tai được thanh tịnh mấy tháng đó”, Diệp Sơn nằm trên ghế sofa cười híp mắt nói.
“Con cũng chỉ mới nghĩ ra lúc đó thôi”, Vương Hi mỉm cười.
“Không có Trần Lan, chỉ đi trong nhà thôi cũng thấy cực kỳ thoải mái, cảm thấy thế giới này thật là tươi đẹp. Cho dù không có tiền cũng cam tâm tình nguyện”, Tôn Uy Phong nói.
“Đâu chỉ không có tiền, đi vay nợ mấy triệu bạc cũng thấy đáng”, Diệp Thiên Tứ nói.
“Sướng quá đi...”, cả nhà họ Diệp đều xúc động nói.
Kể từ lúc ăn Tết đến khi tất cả công ty chính thức đi làm trở lại, mô hình thương mại của Hoa Hạ cũng có sự thay đổi lớn.
Sau khi Long Minh lừa đa cấp một loạt nhà giàu ở Hoa Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tieu-thu-tuyet-sac-cua-toi/2699752/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.