Vương Hi không ngờ Vân Tiếu lại có tham vọng như vậy, dám vay tiền mua mười căn nhà ở thủ đô, việc này đến anh cũng không dám nghĩ tới.
“Nếu cậu có giấy tờ chứng minh thần kinh mình có vấn đề, có lẽ cậu sẽ trả lại được số nhà này”, Vương Hi nghĩ ngợi rồi nói.
“Anh Hi, làm ơn đừng đùa nữa, giúp tôi đi mà”, Vân Tiếu nói.
“Cậu muốn tôi giúp cậu như thế nào?”, Vương Hi cười với vẻ cáu kỉnh.
“Anh là một đại thần trong giới quyền anh, quen biết rất nhiều người, anh có thể sắp xếp tôi đến quyền quán khác, tiền ký hợp đồng cao hơn một chút”, Vân Tiếu nói.
“Cậu sợ sân khấu thì làm sao đánh quyền anh được? Có quyền quán nào nhận một quyền thủ mắc chứng sợ sân khấu chứ?”, Vương Hi tức giận hỏi.
Vân Tiếu đã hết hy vọng.
“Cậu ta rất giỏi đánh nhau, có thể để cậu ta làm tiểu đệ cho anh”, Phàm Gian nói bên tai Vương Hi.
“Làm tiểu đệ cho tôi không, mức lương mười triệu một năm”, Vương Hi nói.
“Anh muốn tôi làm thủ hạ cho anh?”, Vân Tiếu lập tức đứng bật dậy.
“Không muốn thì thôi”, Vương Hi bước trở lại xe.
“Đồng ý đồng ý, chỉ cần có tiền, tôi sẵn sàng làm bất cứ việc gì”, Vân Tiếu cũng vội vàng lên xe của Vương Hi.
Cậu ta ngồi luôn bên cạnh Tuyết Lang, Tuyết Lang im lặng nhìn cậu ta.
“Đã lâu không gặp, bên cạnh anh lại có thêm nhiều người bạn giỏi giang rồi”, Vân Tiếu cảm thấy mình rất thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tieu-thu-tuyet-sac-cua-toi/2699704/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.