Keng một tiếng, hiệp đấu này kết thúc.
Vương Hi và Mạnh Hổ trở về khu vực nghỉ ngơi.
"Anh Vương, sao vừa nãy anh không dùng Linh Dương Treo Sừng xử luôn Mạnh Hổ đi? Linh Dương Treo Sừng uy lực mạnh lắm đấy", Vân Tiếu vẻ mặt tức giận nói với Vương Hi.
"Sừng rơi mất rồi, có treo ở cằm Mạnh Hổ đâu, đúng là hơi đáng tiếc", Tôn Uy Phong khẽ thở dài.
"Con không muốn khiến hắn ta bị thương", Vương Hi khẽ cau mày.
"Hắn ta đánh anh ra nông nỗi này mà anh còn không đánh hắn ta? Sàn đấu là nơi sống chết của hai người, anh không làm hắn ta bị thương thì người bị thương chính là anh", Tôn Tinh Tinh dùng tăm bông làm sạch vết thương trên mặt Vương Hi.
Vương Hi nhìn Mạnh Hổ phía đối diện một cái, Mạnh Hổ đang nhìn anh với ánh mắt phức tạp.
Ánh mắt hai người giao nhau.
Mạnh Hổ vội vàng cúi đầu.
Đáng lẽ Mạnh Hổ là một người đàn ông vô cùng cường tráng, 30 tuổi chính là đỉnh cao của một người đàn ông, Mạnh Hổ 33 tuổi, hắn ta ít nhất có thể lên sàn đấu 4 năm nữa.
Bây giờ vì thắng trận, hắn ta cố ý giảm cân, luyện tập đến mức gầy gò yếu ớt.
Khoé mắt hắn ta đã xuất hiện mấy nếp nhăn, nhìn kiểu gì cũng không trẻ trung được như sinh viên mới tốt nghiệp Vân Tiếu.
So với đám người Vân Tiếu và Diệp Hằng, Mạnh Hổ đã già.
Quyền anh ở Hoa Hạ trước giờ không kiếm được nhiều tiền, kickboxing và võ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tieu-thu-tuyet-sac-cua-toi/2699664/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.