"Mẹ kiếp..." Lúc này, Vương Vị Ương bật cười.
Thấy Vương Hi không để cho Vương Vị Ương một chút mặt mũi nào hết, các ông lớn trong phòng đều gượng cười theo. Triệu Phi Nhi cũng chẳng biết làm sao, cô biết chuyện Vương Hi từ chối Vương Vị Ương không hề đơn giản.
Diệp Khinh Tuyết vẫn luôn ngồi im lặng không nói gì bên cạnh Vương Hi, cô biết mình không đủ kiến thức và năng lực, không thể chen miệng vào đàm phán giữa Vương Hi và Vương Vị Ương.
"Một tên cấp dưới mà thôi, cậu bảo hắn đến thủ đô quỳ xuống xin lỗi tôi thì hắn không thể từ chối được. Cậu cướp đi 2.5 tỷ của tôi, bây giờ cậu muốn trả tôi 3 tỷ. Chẳng lẽ trong mắt cậu, hắn còn quan trọng hơn 500 triệu sao?" Vương Vị Ương nói.
Vương Vị Ương là một người con gái rất xinh đẹp, khi cô tức giận, chiếc mũi thanh tú hơi đỏ lên, nhìn trông có phong thái hơn bình thường.
"Cậu đừng quên, đám thuộc hạ trước đây cậu nuôi toàn là hạng người như thế nào. Đệ tử cậu hãnh diện nhất giờ đang ở nhà họ Vương chúng tôi làm quản lý cấp cao." Vương Vị Ương nói.
"Cậu ấy không giống những người khác, không chỉ là cấp dưới của tôi mà còn là anh em của tôi." Vương Hi nói.
"Cẩn thận cậu nuôi phải một kẻ vong ơn bội nghĩa, sau này cắn ngược cậu đấy." Vương Vị Ương nói.
"Đừng chơi kế ly gián, tôi biết thủ đoạn của chị." Vương Hi châm một điếu thuốc, nói.
"Được, tôi không dùng kế ly gián nữa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tieu-thu-tuyet-sac-cua-toi/2699641/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.