Cảm xúc Vương Hi vừa nổi lên lập tức bay biến.
Khó khăn lắm anh muốn làm chút gì đó với Diệp Khinh Tuyết, lại bị tin Trần Lan đột ngột quay về làm cho mất hết tâm trạng. Anh không lo cái miệng độc của Trần Lan, dù sao cũng đã bị bà ta sỉ nhục hai năm, thêm mấy lần này cũng không sao. Điều anh lo là việc làm ăn vừa mới bắt đầu, Trần Lan biết anh có ba mươi tỷ, chắc chắn sẽ vòi anh. Nếu anh không đưa, bà ta chắc chắn không để anh yên.
Sắc mặt Vương Hi hơi khó coi, nằm trên giường châm một điếu thuốc.
"Anh ghét mẹ em đến vậy sao?", Diệp Khinh Tuyết bị Vương Hi chọc cười, ngồi xuống bên cạnh nhìn anh đầy trách móc.
"Không phải ghét bà ấy, là bà ấy biết anh có tiền, chắc chắn sẽ giày vò anh. Gia đình phải hoà thuận thì mọi việc mới thuận lợi, bà ấy cứ giày vò anh thì sao anh có thể kiếm tiền nổi?", Vương Hi không vui nói.
"Em giấu bà ấy giúp anh", Diệp Khinh Tuyết nói.
"Anh sợ không giấu được", Vương Hi thở dài.
"Sẽ giấu được, em sẽ không nói ra", Diệp Khinh Tuyết nói.
"Phía nhà họ Diệp phải làm sao? Chúng ta nhận hơn ba mươi tỷ từ Long Minh, Phùng Uyển, chuyện này sớm muộn cũng truyền đến tai mẹ vợ", Vương Hi nói.
"Đúng là không dễ giấu", Diệp Khinh Tuyết khẽ cau mày.
"Hay là thế này đi, so với việc giấu giếm, thà chúng ta cứ thoải mái nói ra. Nhưng anh sẽ nghĩ cách đối phó bà ấy, khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tieu-thu-tuyet-sac-cua-toi/2699615/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.