“Đáng tiếc những người thân thích có thể giúp chúng ta chia vui hưởng lợi quá ít, nếu không lúc đi du thuyền nhàn rỗi, cũng có thể cho họ mượn du thuyền chơi.” Vương Hi nhẹ thở dài một hơi.
“Thôi, các người có tiền rồi cố ý chọc tức chúng tôi.” Cuối cùng lão cũng không chịu nổi nữa.
“Có mấy đồng tiền bẩn, xem các người giỏi đến đâu.” Bác gái cả tính tình quái gở nói.
“Cơm canh đạm bạc rất ngon miệng, tôi giản dị quen rồi, cũng không dám mơ tưởng cuộc sống giàu sang phú quý. E là không có cái số hưởng thụ đó.” Lão phu nhân lạnh lùng nói.
“Cái cuộc sống giàu sang này, người bình thường đúng là không hưởng thụ nổi.” Trần Lan hừ lạnh.
“Cô có ý gì?” Ánh mắt lão phu nhân thay đổi.
“Ý tôi là, cuộc sống giàu sang này chắc bà không hưởng thụ nổi đâu. Dù sao thì bà cũng chẳng phải hạng người sang trọng gì!” Trần Lan nói.
“...” Vương Hi ngạc nhiên nhìn ánh mắt của Trần Lan.
“...” Diệp Sơn và Diệp Khinh Tuyết cũng ngỡ ngàng nhìn Trần Lan.
Vương Hi có sao cũng không ngờ Trần Lan lại nói thẳng với lão phu nhân như vậy...Có tiền rồi, ngay cả lão phu nhân 79 tuổi bà ta cũng không nể nang.
“Thím ba, thím điên rồi hả? Sao lại nói vậy với lão phu nhân chứ!”, bác gái cả cũng trợn tròn mắt nhìn Trần Lan.
“Mau xin lỗi đi!” Bác gái hai nhíu mày lại.
“Xin lỗi? Lão phu nhân là cái thá gì, bà ta có tư cách gì để được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tieu-thu-tuyet-sac-cua-toi/2699600/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.