“Doãn Tâm, anh có tự tin không?” Vương Hi cảm giác được cạm bẫy của Dương Bác Thiên bên kia, nhỏ giọng hỏi Doãn Tâm.
“Tôi có lòng tin.” Doãn Tâm đáp.
Rất nhanh, phía Dương Bác Thiên đã làm ra một việc khiến Vương Hi phải nổi nóng. Hắn ta dường như cố ý xem thường anh, bày ra tài lực của nhà họ Dương cho anh xem, để Phạm Cương đổ đi toàn bộ số tôm hùm đất vừa làm xong.
Vương Hi bất luận là kinh doanh quyền quán hay ẩm thực, anh đều làm dựa trên tâm thái phục vụ cho người dân.
Dương Bác Thiên vẫn luôn điên cuồng như vậy. Một nồi tôm hùm đất tê cay không là gì đối với những người giàu có như hắn ta, hơn một trăm tệ, nhưng là hành động coi thường với thức ăn.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến Doãn Tâm bất hòa với Dương Bác Thiên trước kia.
Hành vi của Dương Bác Thiên cũng càng làm kiên định thêm quyết tâm đánh bại hắn của Vương Hi và Doãn Tâm.
Chẳng mấy chốc, hai chiếc nồi lớn đã được dựng lên giữa đường. Thực khách nghe nói hai công ty thực phẩm đang thi đấu tài nghệ nấu ăn, toàn bộ đều ríu rít kéo nhau chen chúc xem ở hai bên.
Doãn Tâm và Phạm Cương đồng thời lạnh lùng nhìn đối phương, nhanh nhẹn bắt lấy một con tôm hùm đất đã được rửa sạch, dùng dao nhọn cắt một đường trên phần lưng tôm, nhanh chóng rút bỏ chỉ tôm.
Sau khi họ sơ chế tôm hùm đất xong, Phạm Cương dùng dao làm bếp lựa chọn tỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tieu-thu-tuyet-sac-cua-toi/2699577/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.