Việc kinh doanh của thành phố ẩm thực Giai Mỹ không thể so sánh với thành phố ẩm thực Thiên Lam, Vương Hi không đạt được kỳ vọng trong thời gian đầu hoạt động kinh doanh của mình là kiếm được hai trăm triệu một ngày như Phùng Uyển.
Ngược lại, công việc làm ăn của anh rất kém, sau khi xây dựng một khu phố ẩm thực to như vậy, cả năm con đường và một quảng trường ẩm thực chỉ có vài người dân địa phương, nhìn dãy ẩm thực lung linh đầy đường trong lòng anh buồn phiền.
Lần kinh doanh này Hàn Thiếu Kiệt cũng có cổ phần, hắn ta và Vương Hi sau khi kiếm được hũ vàng đầu tiên, liền đem tất cả tiền giao cho Vương Hi, sau này tất cả thu nhập từ hoạt động kinh doanh của Vương Hi, đều có móc nối trực tiếp với lợi ích của hắn ta.
“Tại sao lại không có người?” Hàn Thiếu Kiệt và Vương Hi, Phàm Gian, Thẩm Giai Dao, Lâm Hổ, Tôn Tinh Tinh dạo một vòng trong thành phố ẩm thực, trở lại phòng làm việc của quảng trường ẩm thực suy nghĩ về nguyên nhân.
Hàn Thiếu Kiệt có chút phát cáu.
Thành phố ẩm thực này của họ thật sự là một tòa thành, chi phí mỗi ngày lớn tới kinh người. Họ sử dụng hình thức phân chia với những thương gia đến thuê mặt bằng mà không thu bất kỳ loại phí nào, cùng thương gia chia sẻ bảy phần lợi nhuận, bọn họ mang đến cho các thương gia lưu lượng khách hàng, phụ trách quản lý tài sản của phố ẩm thực, hoá đơn điện nước cho cả năm và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tieu-thu-tuyet-sac-cua-toi/2699565/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.