Hạt mưa to như hạt đậu hung hăng nện trên chiếc ô che mưa hình vuông, vỡ thành từng đóa hoa nước, cả cung thể thao vô cùng ẩm ướt, hơn một trăm nhân viên công vụ không ngừng cầm cây lau nhà gạt đi nước tích tụ.
Vương Hi và Phàm Gian lại đứng về phía võ đài, Phàm Gian lặng lẽ nhìn chằm chằm vết thương trên mặt của Vương Hi
“Cậu nhìn cái gì?” Vương Hi nói.
“Tôi nhìn xem cần phải đánh đến mức nào mới khiến anh nằm viện trên một tháng.” Phàm Gian nói.
“Ngang ngược.” Vương Hi hừ lạnh một tiếng.
Trận đấu bắt đầu lại, lần này Vương Hi không dùng lại cách đánh xe tăng nữa, mà là cách cướp biển. Cái gọi là cách cướp biển là giống như sói quây con mồi lại, không ngừng dò xét tấn công về phía kẻ dịch, nếu kẻ địch thể hiện một mặt mạnh mẽ, lập tức lùi về hoặc tránh đi, chờ thế tấn công của kẻ địch chậm lại, lại tiếp tục tấn công kẻ dịch, cho đến khi khiến kẻ địch sụp đổ hoàn toàn mới thôi.
Cướp biển phương Tây khi đối diện với kẻ dịch, thích nhất là cầm con dao đi đi lại lại chung quanh kẻ địch, tìm ra sơ hở giết chết kẻ dịch trong một chiêu.
Vương Hi bắt đầu đi lại trên sân, dò xét một cách cẩn thận tấn công về phía Phàm Gian.
“Vương Hi, cố lên!” Fan hâm mộ của Vương Hi bắt đầu thét lên.
“Vương Hi cố lên!” “Vương Hi cố lên!” Tùy theo fan hâm mộ dẫn dắt tiết đấu, ngày càng nhiều người bắt đầu hô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tieu-thu-tuyet-sac-cua-toi/2699466/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.