12 giờ đêm—
"Meo...meo...gâu...gâu" Đêm khuya thanh vắng, chỉ còn tiếng chó sủa mèo kêu, người làm cũng đều đã nghỉ ngơi, kẻ còn trực đêm cũng không nhiều, chính là lúc này ta liền chớp thời cơ trèo ra ngoài từ cửa sổ.
-Ha! Lũ ngốc các người nghĩ sao chỉ canh mỗi cửa ra không biết. Hehehe Freedom! Ta đến đây!
5 phút sau-
-Chà không nghĩ nhà này giàu vậy, cảnh đẹp như tiên đúng là lần đầu nhìn thấy.
10 phút sau-
-Đúng là gian thương! Rảnh rỗi sao không đi hành thiện tích đức đi, mua lắm đất xây lắm thứ sau này chết được hưởng sao?
30 phút sau-
-Định mệnh! Thằng cha nào xây nhà thành ma trận vậy! đi mãi chưa thấy cửa ra.
6
Khoảng thời gian nào đó chưa rõ-
-Ặc lão nhân gia ta chịu thua rồi! mệt chết ta rồi!
Từ lúc trốn ra đến lúc tìm đường trốn chạy qua không biết bao lâu thời gian, chân đau bụng đói vậy mà vẫn chưa ra khỏi cái chốn quỷ quái này. Lết được thêm 15 phút ta đi tới một cái hồ, trong và xung quanh nó có cây, có hoa, có cỏ, có giả sơn, có cầu bắc ngang, có mái chòi nằm giữa hồ, có nữ nhân tóc xõa mặc đồ trắng...hử hình như...
*Ực* -Đ...đêm..đêm..khuya..khuya...là..là..n.người..người..hay..hay..m..ma..vậy??
-...-Không trả lời lần 1.
-Ê ê...n..ngươi..đừng dọa ta nha! Ta là công dân gương mẫu không có tiền án tiền sự, không giết người cướp của a.
-...-Im lặng lần 2
-C..cốt lắm ta chỉ có 1 lần ăn vụng bánh bao nhà bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tieu-thu-that-kho-hieu/2642582/chuong-2.html