Đèn xanh bật lên, Chung Túc Thạch đạp ga, lái xe thẳng qua ngã tư.
Mạnh Gia cúi đầu vào quyển sổ từ vựng, miệng lẩm nhẩm: “diplomatic leverage: ảnh hưởng ngoại giao;
under the auspices of a government initiative: dưới sự hậu thuẫn mạnh mẽ của chính phủ;
in any case, dù thế nào đi nữa.”
Tiếng phanh xe vang lên chói tai trong đêm khuya, một chiếc xe buýt dừng ngay trước mặt.
Mạnh Gia cất quyển sổ, nhanh chân bước lên xe từ cửa trước.
Vì là chuyến xe muộn nên còn nhiều chỗ trống, cô chọn một chỗ gần cửa sổ rồi ngồi xuống.
Gió đêm se lạnh lùa thẳng vào mặt. Xe lướt qua con đường rợp bóng cây, tán hoa trên đầu xào xạc rung rinh, rơi lả tả những chiếc lá.
Mạnh Gia nghiêng cổ nhìn, những chiếc lá ấy bay lượn thật lâu, xoay tròn trong gió rồi nhẹ nhàng rơi xuống mặt đất xi măng.
Một chiếc Audi màu đen bất ngờ xuất hiện trong tầm mắt, dường như đang đi cùng đường với xe buýt. Từ khúc rẽ trước đó Mạnh Gia đã chú ý thấy, chiếc xe vẫn luôn bám theo phía sau.
Dưới ánh đèn đường mờ ảo, cô không nhìn rõ người ngồi ghế lái, chỉ cảm nhận được gương mặt ấy lạnh lùng, xa cách.
Một người đàn ông lái Audi, lại mang khí chất như thần tiên ấy có chắc là Chung tiên sinh không?
Cô thu ánh mắt về, ngồi ngay ngắn lại, khẽ lắc đầu cười.
Buổi tối đi xe Mạnh Gia luôn cực kỳ cảnh giác. Cô không dám cúi đầu học bài, càng không dám ngủ gật, chăm chú quan sát biển báo từng trạm một.
Khi xe đến gần trường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tieu-thu-ho-manh-vong-nhuoc/4669244/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.