Bên cạnh phương trượng, vị đại đệ tử phụ trách công việc trong chùa nhanh chân bước lên mấy bước, chắp tay nói:
“Mời ngài vào trong.”
Chung Túc Thạch chắp tay hoàn lễ, cung kính đáp:
“Đa tạ sư phụ.”
Một nhóm người khí thế hùng hậu tiến vào cổng chùa, đợi đến khi họ đã đi xa, Hoàng Ngô Muội mới dẫn Mạnh Gia vào trong.
Chùa Lục Dung không lớn, Mạnh Gia đứng dưới hành lang, nghe thấy giọng trầm ấm của đại sư phụ vang lên trước đại hùng bảo điện. So với lúc giảng kinh, giọng nói ấy mang theo vài phần dè dặt:
“Mời ngài bước chân trái trước, nhập từ Vô Tướng môn.”
Chùa có ba cửa, chính giữa là cửa Không, tượng trưng cho “quán vô ngã”, ẩn ý vạn pháp vô thường và luôn rỗng không, dành riêng cho đệ tử Phật môn, người thường không tiện đi lối ấy.
Vô Tướng môn chính là cửa bên trái.
Khi còn ở kinh thành, trong vòng nửa năm, Chung Túc Thạch ít nhiều cũng phải theo người lớn trong nhà đi lễ chùa vài lần.
Lão phu nhân nhà anh tín Phật, dù có bị chồng trách mắng cũng nhất định mỗi năm phải đến chùa Linh Quang ít nhất hai lần.
Vì vậy, dù đại sư phụ không nói, anh vẫn biết rõ quy củ này.
Những người đi cùng vây quanh anh, khi thấy anh bước chân trái vào, liền không ngớt lời tâng bốc:
“Nam tả nữ hữu, quan đi bên trái, thương đi bên phải, sư phụ luận phương vị thật là không sai chút nào.”
Mạnh Gia thấy trên khuôn mặt luôn hiền hòa của đại sư phụ thoáng lướt qua một tia bất mãn. Có lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tieu-thu-ho-manh-vong-nhuoc/4669219/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.