Trương Tiểu Tịch uể oải lung la lung lay về tiêu cục, mất một lúc lâu mới miễn cưỡng bình ổn được tâm tình của mình, được rồi, lần này không thành công thì chờ lần sau chuẩn bị đầy đủ hơn, bất kể nói thế nào, chí ít buổi tối hôm nay để đã giúp ta biết vị trí của mỹ nữ sư phụ trong lòng, xem như là khởi đầu tạm ổn. Có lẽ về sau sẽ có cơ hội tốt hơn, thiếu niên an ủi chính mình, chờ đến khi tiêu cục trở thành số một võ lâm Thanh Dương, chờ đến khi võ công của mình tốt hơn, trở thành anh hùng giang hồ sẽ nói với mỹ nữ sư phụ những lời hôm nay chưa nói.
Quyết định chủ ý, Trương Tiểu Tịch không dám lãng phí thời gian lập tức bắt đầu tu hành nội công, nhưng mà sau khi hắn nín thở ngưng thần, cố gắng tập trung tinh thần lại không khỏi giật nảy cả mình, mình đã có thể cảm nhận được một tia chân khí yếu ớt tồn tại trong kinh mạch! Mà tia khí mong manh kia chính là nội lực hàng thật giá thật người tập võ tha thiết ước mơ, Sao nào?! Từ hôm nay trở đi ta cũng là người có nội lực? Đây không phải là đang nằm mơ chứ?
Nhịn không được nhéo đùi một cái, a ha, quả nhiên là thật, vốn tưởng phải mất mười ngày nửa tháng mới có thể bước qua cánh cửa "Dẫn khí", sao chưa đến một ngày đã làm được, hẳn là hệ thống đánh giá sai? Thật ra anh là kỳ tài võ học trăm năm khó gặp? Đã trăm mối vẫn không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tieu-cuc/1998513/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.