Đám lưu manh đương tràng không ai dám động, lão đại cũng bị khí chất tông sư một phái củaTrương Tiểu Tịch làm choáng, đã định đánh trống lui quân, nhưng lại không cam tâm để mỹ nữ tới tay lại vuột mất, hắn còn đang tiến thối lưỡng nan thì một tiểu đệ bên cạnh tiến lên nói, " đại ca, ta nhận ra tiểu tử này, đây là con trai Trương Nhạn Cửu tiêu cục Phúc Uy, Trương Tiểu Tịch, người yếu lắm bệnh từ nhỏ, không cách nào tập võ. Cha mẹ hắn tốn không ít của cải mới gửi được hắn vào trường đọc sách, thư sinh tay trói gà không chặt, lấy võ công tuyệt thế của đại ca, đánh thắng tất nhiên dễ như trở bàn tay."
Đại ca nghe xong lập tức vui mừng nhướng mày, nhưng trong lòng còn không quá yên tâm, nghĩ nghĩ quát, "Đã như vậy, ngươi liền lên giáo huấn thằng nhóc không biết sống chết kia đi."
Tiểu đệ kinh hãi, "Đại ca, ngươi cũng biết ta nha, ta theo con đường mưu trí, chém chém giết giết thật không phải sở trường a."
"Để ngươi lên ngươi liền lên, nói nhảm nhiều như vậy, ngươi là lão đại hay ta là lão đại." Đại ca đá một cước vào cái mông của tên kia, thằng xui xẻo này liền bị đưa đến trước mặt Trương Tiểu Tịch.
Trương Tiểu Tịch không thèm nhìn, thản nhiên nói, "Ngươi không phải đối thủ của ta."
Đám lưu manh càng kinh hãi, nhìn người ta phong độ cao thủ, lão đại đã bắt đầu nghi thần nghi quỷ, không có cách nào, ai bảo thoạt nhìn Trương Tiểu Tịch thật sự là quá phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tieu-cuc/1998483/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.