Lúc Tô Cẩm Lê cầm túi mì ăn liền đứng trước gương lắc lư, Thường Tư Âm đi tới, hỏi cậu: “Cẩm Lê, Tử Hàm có trong phòng không?”
“Ừm có.”
Cậu đi theo Thường Tư Âm vào phòng ngủ, ngay sau đó thấy Thường Tư Âm cực kì tự nhiên mà mở mật mã vali của An Tử Hàm ra, sau đó lấy đồ ra dọn giường giúp An Tử Hàm.
Hiển nhiên, Thường Tư Âm thường xuyên làm chuyện này.
An Tử Hàm giống như đã quen đứng nhìn bên cạnh, còn đến cạnh Tô Cẩm Lê bốc mì ăn.
“Đây là tự làm mẹ sao?” Phạm Thiên Đình không nhịn được hỏi một câu.
“Ai……” Thường Tư Âm thở dài một hơi, “Tôi ở nhà hay chăm sóc em gái cho nên quen rồi, hơn nữa An Tử Hàm cái gì cũng không biết làm.”
“Giống thằng ngốc.” Ô Vũ dựa vào trên giường, trong tay cầm một quyển sách đang xem, xen mồm một câu.
“Tôi nói cậu biết thằng ngốc đánh chết người không phạm luật đó!” An Tử Hàm chỉ vào Ô Vũ, bắt đầu thuận miệng bịa chuyện.
“Cậu có thường thức không đó?”
“Không có, tôi là thằng ngốc.”
Thường Tư Âm đang giúp An Tử Hàm dọn giường, ngẩng đầu lên nhìn nhìn hai người bọn họ, lại quay đầu lại nhìn về phía Tô Cẩm Lê, hỏi: “Sao không khí phòng cậu gắt vậy?”
“Này…… phòng các cậu thế nào?”
“Đều khá tốt, bạn cùng phòng còn mang theo đặc sản phân cho.”
An Tử Hàm như có cảm hứng, ngồi xổm xuống lục hành lý của mình, lôi ra một cái máy tính bảng ném
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tien-ca-koi-muon-ra-mat/2790897/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.