An Tử Yến còn chưa nói xong với Tô Cẩm Lê, Lily đã sửa xong quần áo rồi, hóa ra chuyện sửa đồ tại chỗ đối với người tạo hình là chuyện hằng ngày.
Tô Cẩm Lê cầm quần áo, nhìn cổ áo đã sửa lại, nhịn không được hỏi Lily: “Chị Lý, chị là tiên nữ sao?”
Lily bị vẻ mặt hưng phấn của Tô Cẩm Lê chọc cười, trả lời: “Sao lại là tiên nữ?”
“Tiên nữ đều biết dệt quần áo, ví dụ như Chức Nữ. Nhưng mà Chức Nữ hạ phàm, còn chị thì chưa.”
Lily lúc này quả thực cười đến không dừng được, chỉ vào Tô Cẩm Lê nói: “Người mới cậu muốn mời thật biết ăn nói.”
“Cậu ấy còn chưa nói lời hay nào với tôi đâu.” An Tử Yến bất đắc dĩ nhún vai.
“Tôi nói anh rất hòa ái rồi mà.”
“Lời hay đó sao?”
“Lời ca ngợi.”
An Tử Yến khó chịu thay đổi tư thế, không muốn nói chuyện với Tô Cẩm Lê nữa.
Tô Cẩm Lê cũng không đáp lời, đi thay quần áo, không lâu sau bước ra đã tạm biệt bọn họ đi rồi.
“Ai cho phép cậu đi hả?!” An Tử Yến lập tức hét lớn.
“Còn có việc sao?”
“Ở đây đợi tôi lát nữa.”
“Tôi phải đi luyện tập một chút.”
An Tử Yến cũng không biết tại sao lại ngăn cản cậu, chỉ là không muốn cậu rời khỏi tầm mắt mình.
Sau khi nghĩ về điều đó, anh đứng dậy nói: “Tôi đi theo cậu, thuận tiện xem Tử Hàm luyện tập.”
“Đừng đi, anh đi tôi choáng đầu.” Tô Cẩm Lê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tien-ca-koi-muon-ra-mat/2790864/chuong-31.html