Tô Cẩm Lê thấp thỏm vào phòng nghỉ của An Tử Yến, sau đó bị đút ăn no đi ra
Không chỉ no bụng mà còn nhân tiện hít một hơi dương khí, sau khi dương khí bị hấp thu hoàn toàn thì lập tức thần thái sáng láng.
Sau khi cậu rời đi An Tử Yến lại kêu An Tử Hàm về.
“Trước nay anh chưa từng thấy Tô Cẩm Lê tức giận như vậy, cậu ấy còn suýt nữa động thủ với anh.” Lúc An Tử Yến nói còn thở dài một hơi, lấy đồ ăn vặt mình mang đến đặt trước mặt An Tử Hàm.
Anh nói mỗi người một cách, dỗ dành Tô Cẩm Lê, cậu sẽ chủ động xin lỗi. Bên này lại lừa dối An Tử Hàm, sau để hai đứa tự nói chuyện với nhau thôi.
“Hả? Tính tình lớn như vậy?”
“Ừm, anh cảm thấy cậu ấy sẽ không xin lỗi em, nếu không hai người tuyệt giao đi. Đừng chấp nhặt với đứa nhỏ này, anh còn chưa đụng mặt em trai mình. Anh mang theo thuốc đây, em tha đi sẽ đỡ hơn.”
An Tử Hàm nhìn những thứ này không muốn ăn nữa, hỏi: “Sao cậu ấy lại như vậy, trước nay em đều đối tốt với cậu ấy như thế.”
“Coi như không quen thôi, dù sao thi đấu chỉ còn hai đợt, cũng tiếp xúc chưa được bao lâu.”
An Tử Hàm vừa nghe, mới quen bạn đã phải tuyệt giao, mũi đau nhói bắt đầu khóc: “Em đối đãi cậu ấy như em trai, cậu ấy lại đánh em.”
“Ôi, biết mà.” An Tử Yến vỗ vai An Tử Hàm, một bộ dáng tiếc hận.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tien-ca-koi-muon-ra-mat/2790786/chuong-68.html