Sau khi Tô Cẩm Lê trở lại phòng lại mất hồn mất vía, nhưng vẫn bị An Tử Hàm thúc giục dọn xuống giường dưới.
“Hai người các cậu nói xem, Ô Vũ có phải có cái lý do gì khó nói không, tôi cảm thấy cậu ấy có rất nhiều vấn đề chưa nói với chúng ta.” Tô Cẩm Lê không nhịn được hỏi hai người.
“Lý do khó nói……” An Tử Hàm lẩm bẩm xong liền muốn cười, nụ cười đầy ẩn ý.
“Kỳ thật rất bình thường, cậu ấy làm như vậy là đúng, ở giới giải trí một giây trước là bạn bè giây tiếp theo liền có khả năng là đối thủ. Quan hệ với chúng ta cũng không rất thân quen, sao có thể nói hết bí mật ra được.” Phạm Thiên Đình ngồi trên giường trên run chân, An Tử Hàm ngồi giường dưới cũng run theo.
“Tôi coi cậu ấy là bạn tốt mà.” Tô Cẩm Lê trả lời.
“Đó là do cậu quá ít bạn.” An Tử Hàm nói.
“Tôi cũng coi hai người là bạn!” Tô Cẩm Lê bổ sung.
An Tử Hàm lập tức giơ ngón tay cái ra: “Ánh mắt độc đáo.”
“Con mắt tinh đời.” Phạm Thiên Đình ngồi giường trên nói theo.
Bọn họ sắp tiến hành một vòng tuyển chọn bài hát mới, điện thoại cũng được trả lại.
Phạm Thiên Đình cầm điện thoại lướt, muốn tìm có bài nào thích hợp không. An Tử Hàm thì nhẹ nhàng hơn rất nhiều, trực tiếp đi hỏi Giang Bình Thu là được, chờ bọn họ chọn cho mình.
Tô Cẩm Lê cầm điện thoại nói chuyện với Thẩm Thành, hàn huyên vài câu, Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tien-ca-koi-muon-ra-mat/2790753/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.