“Chỉ một chút là có ý gì?” An Tử Yến vội vàng hỏi.
Tô Cẩm Lê ăn mà không trả lời, một lúc sau điện thoại của cậu reo lên, An Tử Yến nhìn thấy cái tên trên màn hình lập tức trừng mắt.
Thẩm Thành.
Trước Tô Cẩm Lê đó nói cho Thẩm Thành việc Hàn Dao, Thẩm Thành bên kia có chút lo lắng, Tô Cẩm Lê bên này lại đột nhiên không nhắn nữa nên trực tiếp gọi điện thoại qua.
“Anh đã nói Lục Văn Tây, em có việc liên hệ cậu ta, hoặc là trợ lý cậu ta đều có thể. Trợ lý cậu ta chính là người họ Hứa thầy bắt quỷ kia, hai người bọn họ vẫn có chút thực lực.” Thẩm Thành nói ở đầu bên kia của điện thoại.
“Vâng, có gây rắc rối cho họ không.”
“Vậy vảy cá của anh cho không à?”
“Anh cho hả?”
Thẩm Thành như vậy buồn bực một hồi, mới trả lời: “Ừm……”
“Là vì em sao?” Tô Cẩm Lê hỏi.
“Ừm.”
“Anh thật tốt!”
Thẩm Thành là một con cá tự mãn.
Tô Cẩm Lê đi theo Thẩm Thành nhiều năm, tất nhiên hiểu Thẩm Thành.
Thích đẹp lại còn tư mãn, lúc mới vừa có thể biến hình người liền chạy đến thế gian thu thập các loại quần áo, mặc vào rồi phối hợp xong lại hỏi Tô Cẩm Lê đẹp hay không.
Con cá tự mãn như vậy, nguyện ý nhổ vẩy cá tặng người, tuyệt đối là việc cắn răng mà làm.
Cẩn thận ngẫm lại, Tô Cẩm Lê rất cảm động.
“Em đến chỗ An Tử Yến thăm ban?” Thẩm Thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tien-ca-koi-muon-ra-mat/2790553/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.