Ngày hôm sau, Tô Cẩm Lê với An Tử Yến đến thành phố quay chương trình tạp kỹ.
Đây là lần đầu tiên cậu ra ngoài chung với An Tử Yến, khi đến sân bay vẫn sẽ có quay phim ở sân bay, nhưng sẽ không có dàn dựng nên không có chuyện bị nhiếp ảnh gia chỉ đạo.
Họ chỉ cần đợi máy bay bình thường và lên máy bay, sẽ có nhiếp ảnh gia bên cạnh chụp ảnh, rất yên tĩnh sẽ không làm phiền họ.
Về phần các phóng viên khác đều bị ngăn cách ở xa, không cho phép bọn họ tới gần, fans cũng khống chế tốt, có vẻ ngay ngắn trật tự, dường như rất ngoan ngoãn.
Tô Cẩm Lê đột nhiên ý thức được đoàn đội của cậu thật là ít người, đi cùng An Tử Yến càng nhẹ nhàng rất nhiều.
Đến địa điểm quay, những người khác đã đến hết rồi.
Tô Cẩm Lê đi vào trang điểm, An Tử Hàm đến cạnh cậu vén ống quần nói: “Cậu nhìn đầu gối tôi này, xanh hết rồi.”
Suy nghĩ đầu tiên của Tô Cẩm Lê là An Tử Yến lại bị đánh.
Lúc trước Ô Vũ ở trại cố kỵ kỷ luật, không động thủ với An Tử Hàm, hiện tại không cần nhịn, có phải sẽ động thủ không? Dù sao hai người họ cũng hay cãi nhau.
Nhưng vẫn hỏi: “Sao lại vậy?”
“Lần trước chụp quảng cáo bắt tôi leo núi, kết quả không đứng vững, đụng phải.”
Tô Cẩm Lê duỗi tay giúp An Tử Hàm xoa xoa, hỏi tiếp: “Đau không?”
“Chắc chắn đau rồi, kết quả vẫn là cắn răng tiếp tục chụp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tien-ca-koi-muon-ra-mat/2790549/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.