Khương Đinh bị Tô Cẩm Lê chọc cười, cười ha ha một hồi rồi nói với Tô Cẩm Lê: “Tuy rằng có tiến bộ, lần này diễn giải cũng được, nhưng, nơi này cậu vẫn chưa đủ, tỷ như……”
Khương Đinh bắt đầu giảng diễn cho Tô Cẩm Lê, lúc ông giảng diễn là kiểu đạo diễn sẽ tới hiện trường tự mình làm mẫu, cánh tay ra sức múa may, nỗ lực để diễn viên hiểu.
Tô Cẩm Lê cũng nghiêm túc nghe, đồng thời điều chỉnh biểu hiện của mình.
Sau ba lần cảnh diễn này cũng qua.
Tô Cẩm Lê thiên phú không được, nhưng là cũng may thái độ tốt, sẵn sàng làm việc chăm chỉ hết lần này đến lần khác, hơn nữa cũng coi như là thông minh.
Kỹ thuật diễn không đủ, phải dựa vào nỗ lực.
Cuối cùng cũng diễn tốt, nhưng tốc độ quá chậm, mấy ngày hôm trước còn có thể chờ, sau này thì không được, quay thêm một ngày lại phải thêm một đống tiền phí dụng lớn.
Bản thân Tô Cẩm Lê cũng biết rõ, nên khi đợi người khác quay phim, cậu sẽ đi theo để xem người khác làm như thế nào, sau đó lại cầm kịch bản nghiên cứu.
Ban đầu còn gò bó, tổng cảm thấy có chút ngượng ngùng, sau lại dứt khoát trực tiếp ở một bên lẩm bẩm, còn làm biểu cảm.
Cứ như vậy, khởi động máy ba ngày, mặc dù quá trình quay phim gặp nhiều khó khăn nhưng vì giai đoạn đầu Tô Cẩm Lê không nhiều suất diễn, vẫn luôn chờ đợi, cũng thuận lợi mà qua.
Hôm nay có một đoạn cần vai diễn phối hợp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tien-ca-koi-muon-ra-mat/2790522/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.