Thẩm Thành muốn động thủ thu thập An Tử Yến, nhưng lại từ bỏ khi nhìn thấy ánh mắt sợ hãi của Tô Cẩm Lê.
Anh không muốn làm khó Tô Cẩm Lê bị kẹt ở giữa, An Tử Yến cũng sẽ không tiếp tục quấy rầy anh, nên chỉ cười đắc thắng. Dù sao nhìn thấy Thẩm Thành mặc quần áo nữ nhân, không nói cạnh khóe* vài câu, anh sẽ cảm thấy khó chịu, có thể chịu đựng được lâu như vậy cũng khá tốt rồi.
*Raw là BB: trong bù xíng bié bǐ bǐ 不行别比比 no can no BB: không làm được thì đừng nói/sủa, tui dịch qua cạnh khóe cho hay
Hai người phân cao thấp nhiều năm như vậy, đột nhiên hòa thuận ở chung là không có khả năng.
An Tử Yến vẫn lấy điện thoại ra, gọi hai người quay một đoạn video ngắn, nghiêng điện thoại, cùng nhau nhìn màn hình.
Màn hình sẽ xuất hiện vài meme, ba người phải bắt chước meme đó, xem ai bắt chước càng giống, APP sẽ cho điểm bọn họ.
Ba người quay chụp một hồi, Tô Cẩm Lê bật cười, “cười khúc khích”, cười như gà mái già.
Thẩm Thành hợp tác một hồi, sau đó đứng dậy đi lên lầu, không ở cùng bọn họ nữa.
“Anh em yên tâm để anh ở đây?” An Tử Yến hất cằm chỉ về phương hướng Thẩm Thành rời đi.
“Anh em rất tự mãn, ngủ muộn thế không phù hợp với quan niệm dưỡng sinh của anh ấy, khó có thể kiên trì đến bây giờ, em đoán bây giờ anh ấy không thể ráng được nữa.”
An Tử Yến chỉnh lại đoạn video ngắn đăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tien-ca-koi-muon-ra-mat/2790485/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.