Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Đêm xuống, thành phố S lên đèn, những ánh đèn rực rỡ khiến cho phong cảnh mang chút phong trần, xinh đẹp vô cùng.
Ở thành phố có hơn một ngàn vạn nhân khẩu, sau mỗi cánh cửa sổ đang bừng sáng ánh đèn có phải chăng chứa đựng một linh hồn cô độc, Diệp Thì Quang tin tưởng rằng, chắc chắn trong đó sẽ có một linh hồn thuộc về hắn, cùng hắn sóng đôi làm mất đi nỗi trống trãi trong lòng.
Điện thoại di động nằm trong chiếc áo khoác đặt ở chiếc ghế bên cạnh, tiếng chuông báo tin nhắn cứ chốc chốc lại vang lên, đủ loại tin nhắn, nào là mời hắn dùng cơm, nào là rủ hắn đi chơi bóng, còn có người trong văn phòng gửi tin hỏi hắn vài vấn đề liên quan đến số liệu phân tích trong hồ sơ, đang chờ chỉ thị tiếp theo của hắn, ngoài ra còn có hai tin nhắn của Từ Định Quốc. Bản thân y rất ghét nhắn tin, bởi vậy thường gọi điện hơn, bất quá lần này lại đặc biệt, tin nhắn hỏi hắn có về ăn cơm không, y đang đợi ở nhà, còn chuẩn bị sẵn những món mà hắn thích.
Diệp Thì Quang cười nhạt, đây là muốn xin lỗi phải không? Được, để xem thằng nhãi ấy làm thế nào để khiến hắn bớt giận, làm thế nào có thể khiến hắn nguôi cơn tức này đây.
Vừa mới mở cửa căn hộ, chỉ thấy trong phòng khách lấp lánh những ngọn nến kì ảo, được cắm trong giá nến, bài trí y như phong cách của mấy nhà hàng, những ngọn nến trắng sáng lung linh tỏa ra hương thơm dịu dàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-tu-thap/1283384/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.