Sau khi Trịnh Minh Minh rời đi, anh liền nhanh chóng lái xe đưa cô đến nhà của Lô Na. Trong xe bầu không khí bắt đầu trở nên ngộp ngạt, cô ở một bên âm thầm quan sát sắc mặt của anh, dường như anh muốn tránh né cô thì phải, anh im lặng lái xe. 
"Mặc Cảnh... Anh yêu chị Minh Minh sao?" 
Câu hỏi của Châu Thiên Thiên, khiến bàn tay đặt trên vô lăng của anh có chút cứng đờ. Câu hỏi này rất nhiều người hỏi anh, nhưng trong lòng anh vẫn chưa có được câu trả lời. 
"Yêu hay không yêu có quan trọng sao? Cháu không thấy chú và cô ấy rất hợp nhau sao?" 
Anh điềm tĩnh đưa ra đáp án, nhưng cô cảm thấy anh rất cố chấp ngang ngạnh. Yêu hay không yêu đối với anh không quan trọng, nhưng với cô hay với tất cả phụ nữ khác ở trên đời này đều cảm thấy rất quan trọng. 
"Sao lại không quan trọng, nếu đổi lại là em... Em nhất định sẽ lấy người đàn ông bản thân yêu nhất! Tuyệt đối không có việc chỉ đơn giản là phù hợp." 
Lời nói của cô, mặc dù nghe rất ra dáng một cô gái chững chạc nhưng vào tai anh lại cư nhiên biến thành trẻ con nói bừa. Lâm Mặc Cảnh đáy mắt thâm thúy tay xoa đầu cô. 
"Miệng nói là như vậy, nhưng chắc chắn bản thân có làm được không? Cháu còn nhỏ không thể hiểu hết thế giới của người lớn đâu." 
Ánh mắt cô lơ đãng nhìn ra ngoài cửa xe, đèn đường sáng nhấp nhô chiếu gọi bóng cô trên cửa kính. Trong lòng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-thuc-la-chong-cua-toi/3447596/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.