Châu Thiên Thiên, còn tưởng rằng bản thân sẽ cũng Lâm Mặc Cảnh giữ vững mối quan hệ như vậy, xuyên suốt cả đời dù không rõ ràng, dù anh không biết cô thích anh. Nhưng chỉ cần ngày ngày cùng anh qua lại, ngày ngày được nhìn anh cô tự thầm nhủ chính mình rất hạnh phúc. Nhưng sự đời thật khó lường...
Một hôm, bố cô dùng vẻ mặt nghiêm nghị thông báo với cô.
"Cái gì? Du học sao? Tại sao bố có thể tự ý quyết định đến như vậy?"
Châu Minh, nghiêm mặt.
"Bố chỉ muốn tốt cho con thôi, du học ở Pháp ba năm, bố đăng ký cho con ở một ngôi trường tiếng tăm rồi. Tuần tới sẽ bay đến đó, con gáng mà học đi!"
Cô nhăn mặt, khoé mắt ươn ướt.
"Con còn chưa tốt nghiệp mà!"
"Không cần tốt nghiệp, dựa theo thành tích học của con thì năm lớp 9 đã hoàn thành xong tốt nghiệp rồi!"
"Bố, bố có từng nghĩ đến cảm giác của con không?"
Đây là lần đầu tiên Châu Minh thấy con gái mình có thái độ tức giận đến như vậy. Lúc ấy ông cũng chỉ nghĩ có lẽ cô không muốn xa Lô Na, không muốn rời xa Đài Bắc.
"Bố chỉ muốn tốt cho con, chỉ cần con lấy được bằng tốt nghiệp sớm, thì có thể trở về sớm thôi. Đều dựa vào thành tích học của con cả!"
Châu Thiên Thiên, nước mắt dàn dụa liền chạy ra khỏi nhà.
Cô không muốn rời xa Lâm Mặc Cảnh, không muốn, không muốn!
***
Nhưng cô không thể quyết định, bố cô xem cô như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-thuc-la-chong-cua-toi/3447590/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.