Nhất Hạ bị mang về phòng.
Phòng rất lớn.
Cửa sổ sát đất nhìn ra toàn cảnh đối mặt hoa viên, chiếc giường kiểu tây có thể ngủ đến 4, 5 người, trên trần khắc hoa, TV khảm tường, phòng thay quần áo rộng mở, thư phòng rộng mở.
Nhất Hạ hơi hơi đánh giá, thấy Cổ Nhạc một bên đẩy cửa một bên kêu y, y do dự một chút, nhìn theo phía Cổ Nhạc đi tới.
Nhất Hạ không nghĩ tới, sau hai cánh cửa, là một thông đạo.
Trên hành lang, ánh đèn nhu ấm.
Trên tường treo tranh nghệ thuật, giữa hành lang có một cái hồ nông, nơi đó bài trí một thạch cao to cỡ người.
Nhất Hạ lúc này đã không thấy được thân ảnh Cổ Nhạc.
Y đi đến phía trước, tò mò đánh giá, đi đến cuối hành lang, cửa mở ra, Nhất Hạ một đường đi vào liếc mắt một cái liền nhìn đến Cổ Nhạc lõa thể đứng ở dưới vòi hoa sen, ngẩn ra.
Rắn chắc, tinh nắn, tỏa ra ánh sáng thuộc về làn da của người trẻ tuổi, Cổ Nhạc đứng ở trong nước, hai mắt nhắm, tóc được nước xối qua hoàn toàn rũ xuống, nhìn nghiêng, trong một cái chớp mắt, cực kỳ giống Kỷ Hạo, Nhất Hạ cả kinh hít hà một hơi.
Cổ Nhạc ngước mắt, đem tóc ướt trên trán hất ra sau, từ trong nước đi ra: “Làm sao vậy?”
Nhất Hạ cứng đờ lắc đầu.
Cổ Nhạc thấy y như vậy, tràn đầy nghi hoặc liếc y một cái, hướng bể tắm đi vào.
Nhất Hạ ánh mắt gắt gao đi theo.
Y trước kia cùng Cổ Nhạc ở chung, chưa bao giờ cảm thấy Cổ Nhạc với Kỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-phai-ga/1284131/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.