Kỷ Hạo ở trên đường phố không tìm được bóng dáng Nhất Hạ. Cậu ngó trái ngó phải, chọn một phương hướng, thậm chí thăm dò nhìn tắc xi ngang qua, xem Nhất Hạ có ngồi bên trong hay không.
Tìm một hồi, cậu quay trở về con hẻm, bàng hoàng đứng đó nhìn, cuối cùng, lấy hơi, đối người đi đường lớn tiếng: “Anh ~!”
Như tâm linh cảm ứng, Nhất Hạ chấn động.
Nhất Hạ đột nhiên đẩy Cố Gia ra muốn đi ra ngoài, Cố Gia hoảng loạn vươn tay chụp lại, đem y ôm trở về, hỏi: “Anh làm sao vậy?”
“Tôi…… Tôi……”
Nhất Hạ lúc này đã quần áo bất chỉnh.
Đôi mắt hồng hồng, hoàn hồn, đột nhiên nhớ ra Kỷ Hạo cũng không ở nhà, Nhất Hạ lắc đầu: “Không có gì……”
Nhất Hạ cảm thấy mình sinh ảo giác.
Cố Gia thấy y thật sự bất an, đem y siết vào trong lòng ngực mình, lại bị y đẩy ra.
Nhất Hạ hai mắt chớp chớp, đã ươn ướt.
Y sợ Cố Gia phát hiện, đưa lưng về phía Cố Gia, nằm nghiêng qua.
Cố Gia thấy y vùi đầu vào cánh tay, đoán được là chuyện như thế nào, cũng nằm xuống bên người Nhất Hạ, an ủi, bộ ngực rắn chắc dán sát Nhất Hạ, dường như đang bảo hộ, tay nhẹ nhàng vỗ vỗ lên eo y.
Nhất Hạ nước mắt dọc theo cánh tay chảy xuống gối đầu.
Y không biết, Kỷ Hạo lúc này đã về đến nhà, cầm lấy chén đũa trên bàn, xới một chén cơm. Tiểu Kỷ Hạo ngồi xuống cuồng ăn.
Cậu liều mạng gắp đồ ăn, liều mạng và cơm, t nước mắt rầm rầm rơi xuống, tích ở trong chén, cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-phai-ga/1284106/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.