Làm Cố Gia ngoài ý muốn chính là, cuối cùng Kỷ Hạo cái gì cũng chưa làm.
Kỷ Hạo xoay người lơ hắn đi vào phòng, Cố Gia hơi hơi ngẩn ra, thấy Kỷ Hạo như vậy, liền mở cửa, rời đi.
Kỷ Hạo trở lại bệnh viện thì Nhất Hạ đã ngủ.
Cậu đem cửa đóng lại, nhẹ lòng buông đồ xuống, ẩn vào trong ổ chăn ôm Nhất Hạ, Nhất Hạ bị cậu ôm tỉnh, mơ mơ màng màng quay đầu lại liếc cậu một cái, tiếp tục ngủ.
“Anh…… Vì cái gì anh cái gì cũng không chịu nói cho em?”
Tiểu Kỷ Hạo thanh âm rất thấp, lộ ra ủy khuất, Nhất Hạ mơ hồ nghe được, đầu óc không hiểu được, hơi hơi nhíu nhíu mày, lại không có mở mắt ra.
“Anh…… Anh có phải cảm thấy em rất trẻ con hay không?”
Kỷ Hạo oán giận.
“Em rõ ràng liền không muốn thương tổn anh, chính là anh có cái gì cũng muốn gạt em……”
Nhất Hạ bị Kỷ Hạo đánh thức.
Nhất Hạ cau mày, xoay ngược lại, thanh âm có điểm sa sút, hỏi cậu: “…… Em để anh đi ra ngoài được không?”
“Vì cái gì?” Kỷ Hạo sờ sờ Nhất Hạ, nói: “Anh không phải còn thiếu cái gì chứ?”
Nhất Hạ không muốn cùng cậu nói chuyện. Nhất Hạ bực bội, chậm rãi lật lại người, đưa lưng về phía cậu.
Kỷ Hạo hôn lên ót Nhất Hạ.
Cậu cúi đầu cọ cọ trên đầu Nhất Hạ, nói: “Anh, không cần sinh khí được không?”
Nhất Hạ không muốn nói chuyện. Nhất Hạ sợ mình sẽ nhịn không được trực tiếp kêu cậu cút.
Nhất Hạ đôi môi khẽ nhấp, cuối cùng, lại lật người lại, hỏi lại:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-phai-ga/1284101/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.